***
Y Quân và Tiểu Thu đang đi đến sảnh chính thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện của mẹ con Đào Hằng.
"Ha, đúng như mình nghĩ".
Cô chậm rãi bước vào trong nhẹ nhàng chào Đào Hằng rồi sau đó ngồi xuống cái ghế mà cô thường hay ngồi. Ba mẹ con Đào Hằng nhìn cô bằng ánh mắt ghét bỏ nhưng cô không quan tâm lắm, chuyện thường ngày ấy mà. Y Quân đưa ánh mắt sang nhìn Nho Lang nở cười nhẹ rồi nói:
- Đệ đệ về quá đường đột, tỷ tỷ không kịp chuẩn bị gì hết chỉ có chút quà mọn này tặng đệ mong đệ không chê cười.
- Là nước hoa sao? Các huynh đề trong quân trại dạo này cũng thường sử dụng thứ này khi ra ngoài đường ra là của tỷ.
- Được các huynh đệ trong đó yêu thích sử dụng đúng là phúc phần của Y Quân ta.
Hắn liếc mắt nhìn cô.
- Chẳng biết tỷ dùng yêu phép gì trong đó mà lấy được lòng của họ, ta quả thật rất tò mò.
- Đệ đệ à, đệ không còn nhỏ nữa cũng nên cẩn trọng lại lời nói của mình đừng như nhị tỷ đệ không có phép tắc!
Nghe Y Quân nói thế ả Xuân Hương liền xen vào chỉ thẳng tay vào mặt Y Quân lớn tiếng nói.
- Ta thế nào mà không có phép tắc? Chẳng phải ngươi ỷ mình là tỷ tỷ ức hiếp ta sao?
Y Quân nhìn ả một lúc rồi nói.
- Hành động của muội hiện tại gọi là có phép tắc? Ngón tay này của muội xem ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-khong-den-duoc-voi-ta/2845790/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.