Y Quân từ từ tiến lại chỗ ả, đặt tay lên vai cô ta rồi từ từ hạ giọng nói:
- Cô dùng đồ mà không tìm hiểu nguồn gốc hay sao chứ? Ây da vị tiểu thư này có chút hơi tùy tiện đó nha!
- Ta dùng đồ gì, ở đâu thì liên quan gì cô chứ? Chẳng lẽ của cô chắc?
- Cô nói đúng rồi đó, nó quả thật là của ta đó, tất cả các cửa hàng nước hoa hiện tại đều thuộc quyền sở hữu của ta. Vậy thì có được tính là dùng tiền của Nho phủ phung phí hay sao chứ?
Ả ta sau khi nghe Y Quân nói thế liền hốt hoảng, đỗ mồ hôi hột và tâm trí có chút hoảng loạn.
"S..sao Đào Hằng lại không nói cho mình biết chứ? Vốn được nghe ả ta có mở một cửa hàng nước hoa nhưng ta lại không ngờ ả lại có một chuỗi cửa hàng như vậy. Đúng là tự đào hố chôn mình mà!."
- T..ta, ta...
Thấy ả ta tới vào thế bí Đào Hằng liền xen vào giải vây giúp cô ta. Bà ta chạy đến với hai hàng lên rưng rưng nước mắt, giọng rung rung nói:
- Y Quân ta biết là con luôn có định kiến với ta. Quả thật là ta có chút hà khắc với con nhưng tất cả những việc mà ta làm đều chỉ là muốn tốt cho con, thực hiện di nguyện mà Lão gia giao phó là chăm sóc con nên người. Thế nhưng ta lại không thể hoàn thành trọng trách này. Con chưa bao giờ xem ta là người thân, con ăn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-khong-den-duoc-voi-ta/2845783/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.