Hai người lặng lẽ đi theo hành lang gấp khúc trở về chính viện, không muốn quấy rầy nam nhân đau khổ muốn phát tiết nỗi lòng trong gió táp mưa sa kia.
Tiêu Kỳ Thụy đang ngủ, bị bà vú nhẹ nhàng ôm sang phòng bên cạnh. Sắc trời âm u, tiếng sấm ầm ầm, hai người để nguyên quần áo nằm trên nhuyễn tháp, nhìn cơn mưa tầm tã ngoài cửa sổ, dựa sát vào nhau.
“Chuyện của nhị cữu ta, ngươi đừng giận hắn nhé.” Lâu Cảnh cọ cọ hai má Tiêu Thừa Quân, nhẹ giọng thủ thỉ. Hắn đã sớm nhìn ra, nguyên nhân khiến nhị cữu nhà mình nhất định không chịu cưới vợ, hơn phân nửa là vì Kỷ Hoàng hậu, nhưng Hoàng hậu là loại thân phận cao quý bực nào, sợ là trong lòng Tiêu Thừa Quân sẽ không thoải mái.
“Tình chi sở chung thôi.” Tiêu Thừa Quân thở dài, “Chờ mọi chuyện được giải quyết xong xuôi, ta sẽ đến hỏi ý tứ của phụ hậu.”
(Tình chi sở chung情之所鍾” : Mối tình chung đúc vào một người. Chữ chung này vừa có nghĩa là chuông về thời gian, vừa có nghĩa trong chung tình và tình chung.)
“Thừa Quân?” Lâu Cảnh chống hai tay nhỏm dậy, không khỏi mở to hai mắt nhìn.
Khi tân đế đăng cơ, đa số là Hoàng hậu sẽ được tuẫn táng cùng tiên đế, cũng có trường hợp Hoàng hậu có tình cảm tốt với tân đế, được lưu lại làm Thái hậu, nhưng vô luận thế nào, phần ước vọng kia của nhị cữu vẫn là xa vời đến vô vọng, hoàn toàn là một tử cục. Tiêu Thừa Quân nói như vậy, chẳng lẽ còn có biện pháp nào khác sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vi-ha/1400908/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.