Tiêu Thừa Quân không quan tâm đến lời trêu đùa của Lâu Cảnh, đi thẳng ra ngoài tiếp kiến Chinh Nam tướng quân.
Từ Triệt mặc một thân trang phục mạnh mẽ và khỏe khoắn, dắt ngựa đứng dưới tán cây vải trong viện, đôi mắt đượm buồn nhìn chùm vải treo lủng lẳng trên cao, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Tướng quân vẫn luôn khỏe chứ?” Tiêu Thừa Quân cao giọng hỏi.
Từ Triệt xoay người, không giống với bộ dáng lạnh lùng và gượng ép khi gặp nhau lần đầu ở kinh thành, mà lộ ra một gương mặt tươi cười vui vẻ, “Ra mắt Mân vương điện hạ.”
Hai người chào nhau, cũng không quá mức khách khí long trọng, trong tôn kính vẫn mang theo vài phần thân thiết.
Từ Triệt cẩn thận nhìn kĩ Mân vương điện hạ, thoạt nhìn liền thấy bộ dáng hiện tại của y sáng sủa hơn lúc trước rất nhiều, giống như một con hùng ưng bị giam giữ trong lồng, rốt cuộc cũng chiếm được một mảnh trời xanh rộng lớn mà sải đôi cánh dài chao lượn giữa không trung, không khỏi âm thầm gật đầu. Biết cháu ngoại không nên thân nhà mình nằng nặc đòi gả cho người ta, đại ca hắn liền lên tiếng, bảo hắn đi qua nhìn xem đối tượng là người thế nào, đừng để cháu trai chịu thiệt.
(hùng ưng: hùng: vừa có nghĩa là chim trống (giống đực/ đàn ông),vừa có ý nghĩa dũng mãnh, tài giỏi, siêu quần, kiệt xuất; ưng: chim ưng, con cắt (Giống chim rất mạnh, chuyên bắt các chim khác ăn thịt, người đi săn thường nuôi nó để săn các chim khác.))
“Cữu cữu --” Không khí đầy cao nhã ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vi-ha/1400898/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.