An quốc công Lâu Kiến Du, tự Bá Tang, thân hình cao gầy, tướng mạo nho nhã, nhìn không giống võ tướng mà giống một văn thần hơn. Sau khi cười tủm tỉm tiễn bước Hoài Trung xong, Lâu Kiến Du liền vội vàng đi đến Chu Tước đường.
Thái Tông băng hà, Thái hậu đưa ấu tử của mình lên ngôi, thông qua đó nắm giữ triều chính, khiến triều cương đại loạn, phiên vương nổi lên bốn phía, đất nước suýt bị hủy diệt. Sau đó, Thế Tông hoàng đế lập quốc chiếu, Hoàng hậu nhất định phải là nam tử; một khi hoàng tử được lập là Thái tử, lập tức phải giao cho Hoàng hậu giáo dưỡng, không được cùng sinh mẫu thân cận. Hơn trăm năm đã trôi qua kể từ khi Thế Tông hoàng đế qua đời, quốc sách này vẫn được thi hành cho đến tận hiện nay, xác thực là có thể ổn định triều cương, chẳng qua, khi cái loại sự tình này rơi lên đầu chính mình, Lâu Cảnh không tài nào cao hứng nổi.
(ấu tử: con còn nhỏ; sinh mẫu: mẹ đẻ)
“… Thế tử An quốc công Lâu Cảnh, văn thao vũ lược, tướng mạo đoan chính, tứ hôn cùng Thái tử Tiêu Thừa Quân…” Lâu Cảnh nắm chặt một đoạn gấm màu vàng thêu ngũ thải long văn trong tay, nhất thời nói không ra lời.
(văn thao vũ lược: văn võ song toàn; ngũ thải long văn: hình như là thêu hình rồng 5 móng O_O”)
Lâu Kiến Du rất vừa lòng với biểu hiện của nhi tử, lạnh lùng nói: “Thánh chỉ đã hạ, đừng có làm mấy việc dư thừa nữa.”
“Phụ thân!” Lâu Cảnh chậm rãi ngẩng đầu, thanh âm phảng phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vi-ha/1400822/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.