Ăn sáng xong, Trúc Dạ Nguyệt lon ton chạy ra phòng khách ngồi xoa xoa cái bụng tròn tròn của mình. Còn Ngụy Ảnh Quân là anh can tâm tình nguyện nấu bữa sáng rồi lại rửa bát đĩa.
Ngụy Ảnh Quân dọn dẹp sạch sẽ xong đi ra phòng khách nhìn thấy cô đang nằm rất thoải mái, một cách rất tự nhiên vén áo để lộ chiếc bụng nhỏ tròn vo. Anh ngồi xuống cạnh bên cô, thuận thế vươn tay xoa bụng cô. Trúc Dạ Nguyệt cũng mặc để anh xoa bụng, nhắm mắt ngửa người ra sau hưởng thụ.
Ngụy Ảnh Quân thấy vậy, nhoẻn miệng cười hạnh phúc.
Lát sau, anh hỏi cô: "Em nói, mai em đi làm?"
Trúc Dạ Nguyệt nằm dài trên ghế, lười nhác trả lời: "Ừm."
Tự nhiên nhắc đến "đi làm" khiến cô cảm thấy chán nản. Như nhớ ra điều gì đó, Trúc Dạ Nguyệt bật dậy, nghiêm túc hỏi anh: "Hiện tại, cậu đang làm nghề gì? Nghe nói, cậu cũng làm trong nghành giải trí. Diễn viên sao?"
Ngụy Ảnh Quân nhướng mày, hỏi ngược lại cô: "Đoán xem?"
"Một phú nhị đại như cậu, nếu làm diễn viên, chắc sẽ cũng nổi tiếng. Nếu đã nổi tiếng thì tôi không thể không biết tới." Trúc Dạ Nguyệt đưa tay vuốt cằm suy nghĩ. Một hồi lâu cũng không nói thêm gì nữa.
"Đoán không ra?" Ngụy Ảnh Quân gọt táo đưa cho cô. Sau lại bồi thêm một câu: "Ngày mai, tôi sẽ nói cho em biết."
Trúc Dạ Nguyệt nhìn anh: "Sao giờ không nói luôn mà phải đợi tới mai?"
Ngụy Ảnh Quân đứng dậy định rời đi, xong lại cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tu-nhu-truc/2901360/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.