Suốt một tuần "ăn không ngồi rồi" thì cuối cùng Trúc Dạ Nguyệt mới được làm việc đúng với chuyên môn của mình. Nhưng trong một tuần qua đã có rất nhiều việc xảy ra khiến cả trưởng phòng Trương Mẫn cũng phải kiêng dè với cô.
Hôm đó vì trời mưa, cô đứng cùng chỗ Trương Mẫn và một số đồng nghiệp trong công ty đợi xe.
Nếu là bình thường thì cô sẽ đi cùng anh ra bãi đậu xe luôn, nhưng hôm nay thấy bảo bãi đậu xe có ngập nước một chút nên anh kêu cô đợi ở công ty, anh sẽ đi lấy xe trước rồi quay lại sau. Còn nhân viên nào có xe riêng thì có thể nhờ bảo vệ lấy hộ xe.
Một lát sau thì Ngụy Ảnh Quân cũng quay lại. Vốn dĩ, từ chỗ cô đứng đến chỗ anh dừng xe chỉ cách một đoạn ngắn. Chạy vài bước là tới.
Nhưng anh lại, "Em đứng im đó đi. Tôi sẽ tự qua đó." Ngụy Ảnh Quân nói lớn, ra hiệu cho cô đứng tại chỗ, không cần chạy lại chỗ mình.
"Mưa như này, em còn chạy lung tung đi đâu nữa." Ngụy Ảnh Quân vừa nói tay dùng khăn tay nhỏ lau đi những giọt nước dính trên tóc cô.
Anh cởi áo khoác lên người cô: "Lạnh không?"
Rồi bế cô lên trước ánh mắt ngạc nhiên của nhiều người đứng đó. Đọc 𝐭hêm các chươ𝑛g mới 𝐭ại # 𝒯R 𝗨𝖬𝒯R𝗨𝖸Ệ𝖭﹒𝑉𝑛 #
"Ngụy Ảnh Quân, nhiều người như vậy.." Lời chưa kịp nói hết thì bị anh chặn lại, "Chẳng lẽ, tôi phải hỏi ý kiến họ?"
Cái tính ngang bướng này..
Trúc Dạ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tu-nhu-truc/2901353/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.