Ting.. thang máy mở ra.
Trương Mẫn từ phía trong đi ra nhìn thấy Trúc Dạ Nguyệt thần sắc đờ đẫn đang đứng ngay trước cửa thang máy liền kéo tay cô vào một góc.
"Trưởng phòng Trương, tôi.." Trúc Dạ Nguyệt vừa nói tay vừa chỉ về phía phòng làm việc của Trương Mẫn.
Trương Mẫn nhanh chóng hỏi Trúc Dạ Nguyệt, ánh mắt tràn ngập sự kỳ vọng: "Thế nào rồi? Thành công không?"
Cô nhìn Trương Mẫn gật gật đầu.
"Thật không?" Trương Mẫn như không tin, hai tay nắm lấy bả vai của cô lắc lắc để xác nhận thêm lần nữa. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt biết nói của Trúc Dạ Nguyệt, xác định hoàn toàn là sự thật thì lúc này mới buông tay ra.
Trúc Dạ Nguyệt khi này mới thở ra một cái, chỉnh lại áo, đắc ý nói: "Bản thảo ở trên bàn. Trưởng phòng Trương, chị nợ tôi một lần đó."
Trương Mẫn vui vẻ nói: "Được."
Ở phía xa, Ngụy Ảnh Quân âm thầm quan sát cuộc nói chuyện của hai người họ, từ đầu tới cuối. Anh cũng phần nào đoán ra được lý do mà cô ép buộc anh ký tên.
Ánh mắt anh thoáng thay đổi.
* * *
Trong phòng làm việc, Ngụy Ảnh Quân đi qua đi lại.
Trúc Dạ Nguyệt ngồi ghế, đưa mắt nhìn theo từng cử động của anh.
"Ngụy tổng, anh không đến phim trường sao? Đừng chỉ đi qua đi lại như vậy chứ? Có chuyện gì à?" Trúc Dạ Nguyệt không nhìn nổi nữa liền bực tức lớn tiếng, "Ngụy Ảnh Quân, có nghe thấy không hả?"
Ngụy Ảnh Quân đơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tu-nhu-truc/2901333/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.