Kim Lăng đã vào mùa thu, ở Giang Nam kênh rạch chằng chịt dày đặc, dọc theo sông có thuyền lui tới nối liền không dứt, trà lâu tửu quán dày đặc tiếng đàn sáo.
Trong một gian phòng trang nhã ở lầu hai Tầm Phương lâu vang lên một mảnh tiếng cười đùa, mười gã thiếu niên tụ ở một chỗ uống rượu chơi đùa. Tiếng cười đùa truyền ra tận cửa, ngay cả khách nhân vừa mới tiến vào quán rượu đều có thể nghe thấy.
Trong phòng nơi hẻo lánh nhất có một thiếu niên cẩm y ngọc bào đang ngồi. Hắn một thân một mình ngồi bên cửa sổ cũng không cùng những người khác cười đùa, chỉ buồn bực ngán ngẩm uống rượu, nhìn thần sắc buồn bực, cùng sự náo nhiệt trong phòng này lộ ra không hợp nhau.
Có người bưng bầu rượu lảo đảo đi về phía hắn, ngồi xuống liền đưa tay kéo hắn bả vai:
"Không phải ngươi tìm chúng ta uống rượu sao, vì sao lại trốn ở chỗ này một mình?"
Thiếu niên không kiên nhẫn đẩy bàn tay hắn đang khoác lên trên bả vai mình, có chút ghét bỏ:
"Cách xa ta một chút!"
"Thế nào, tâm tình không tốt?"
Người tới cuối cùng nhìn ra điểm môn đạo, đánh giá thần sắc của hắn,
"Trong thành Kim Lăng này còn có người dám chọc Vạn tiểu công tử của chúng ta mất hứng?"
Một bên có người nghe thấy hai người đối thoại, cũng lại gần trêu ghẹo:
"Này Vạn Hộc, tỷ tỷ ngươi không phải sắp thành thân sao, làm sao cậu em vợ như ngươi lại còn có thời gian lêu lổng ở bên ngoài?"
"Cút sang một bên."
Thiếu niên nghe hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tu-hoai-bich/277480/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.