Đoàn Cảnh Trân vừa mới ra khỏi nhà, Thư Họa đã nhanh chóng thừa dịp đó chạy ra ngoài. Lúc này, Thư Họa không còn chú ý đến hình tượng thục nữ của mình nữa, tức giận đùng đùng đứng trước cửa khu biệt thự nhà Trần Mộ Bạch hét lên, “Trần Mộ Bạch! Rốt cuộc anh có ý gì!”
Trần Phương vô cùng lịch sự mở cửa mời cô ta vào trong, “Cô Thư có chuyện gì thì vào trong nói đi, cứ đứng đó ồn ào hét loạn lên bị người khác nhìn thấy sẽ cười cho.”
Thư Họa bước vào trong, nhìn hết bên này đến bên kia cũng không thấy Trần Mộ Bạch, quyết đinh đi thẳng lên lầu.
Trần Tĩnh Khang đứng trước lối lên cầu thang, chặn cô ta lại, “Thiếu gia không ở nhà, có chuyện gì thì cô gọi điện thoại đi.”
Nếu như Thư Họa có thể tìm được anh thì đã không quay lại đây để làm ầm lên như thế này, “Tôi gọi rồi, anh ấy không nhấc máy!”
Trần Tĩnh Khang như cười trên sự đau khổ của người khác, “Biết là thiếu gia không nghe, cô gọi điện…”
Cậu đứng ở trên cao nhìn xuống Thư Họa, ngừng một lát sau đó nói tiếp, “Thiếu gia nghe máy mới lạ đó.”
Thư Họa hôm nay liên tiếp bị Trần Tĩnh Khang sỉ nhục, sự nhẫn nại của cô ta lúc này đã đến cực điểm, dùng hết sức đẩy cậu ra, “Có phải anh ấy ở trên lầu không?”
Trần Tĩnh Khang vẫn không nhúc nhích, “Không có.”
Thư Họa và Trần Tĩnh Khang cứ đứng đôi co với nhau, trong mắt cô ta toàn là sự cố chấp, “Nhất định là ở trên lầu! Cậu tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tu-co-cuu-tu/731687/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.