Lương Cẩn Tranh đánh giá A Âm vài lần, xem thường trong bụng. Tiểu thư nhà giàu tất nhiên coi thường những người phụ nữ thấp kém không rõ xuất thân mà quên mất rằng, bây giờ nhà cô ta cũng muốn bám lấy Hàn Thính Trúc thì cao quý hơn ai. Cô ta bước lên trước, dịu dàng nói, “Thính Trúc, nếu anh đã gặp người quen vậy thì em sẽ gọi xe kéo đi trước.”
“Không sao, cô chờ một lát…”
“Không cần đâu, anh đưa cô Lương về đi, em và anh em đi dạo phố.” A Âm mở miệng ngắt lời, quay đầu nhìn Quỷ Sứ, “Anh, mình đi thôi.”
Người đàn ông mặc vest trắng bị A Âm kéo ra khỏi quán café, Hàn Thính Trúc nhíu mày nhìn bóng lưng duyên dáng của cô, anh ngoắc một ngón tay, người của anh ở gần đó lập tức ngăn họ lại, tạo thành một bức tường người.
A Âm sầm mặt, “Tránh ra.”
Đàn em nói với vẻ khó xử, “Chị, tiên sinh lo cho chị.”
Cảnh tượng giằng co, người trong quán café hoang mang, sự yên tĩnh đáng sợ kéo dài.
Quỷ Sứ vỗ bàn tay đáng bám ở khuỷu tay mình rồi xách cái rương A Âm mang đến lên, nhỏ giọng bảo cô “hồ đồ” rồi gật đầu với Trúc Hàn, nở nụ cười đúng mực, “Anh Hàn, tôi và A Âm đã lâu không gặp, đây cũng là lần đầu tôi quay về Thượng Hải, tôi muốn mượn cô ấy nửa ngày để cô ấy giúp tôi làm quen hoàn cảnh, trước khi trời tối tôi sẽ đưa cô ấy về. Bây giờ thế đạo quả thực không yên ổn, anh lo lắng cho A Âm, tôi cũng thế.”
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-trung/1804466/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.