Mười năm sau.
Trong rừng cây dưới núi Bàn Nhược mới mở một quán rượu, quán này nằm ở góc âm u nhất nhưng vẫn có rất nhiều người đi vào sâu trong rừng.
Người ở thôn lân cận đồn rằng, bà chủ quán rượu là yêu quái, chuyên ăn tim gan và mắt người. Hễ ai uống quá nhiều rượu nhà nàng sẽ bị giết chết ngay trong đêm.
Hứ, lời nói vô căn cứ mà thôi.
Bà chủ cười những người này ngu xuẩn, dạo qua dạo lại chào bàn, khéo léo né tránh những bàn tay bẩn thỉu định sờ vào mình.
Hôm nay, quán lại kín chỗ.
Không phải sao, lại có hai hòa thượng một béo một gầy từ trên núi xuống, họ mượn cớ ra khỏi chùa làm việc, đi uống mấy chén phá giới. Chỉ cần lúc quay về tránh sư phụ là được, hoặc cùng lắm thì bị phát hiện sẽ thụ giới thêm lần nữa, bọn họ tuân theo tôn chỉ “Rượu thịt trôi vào bụng, Phật Tổ gác trong lòng”.
Thấy hòa thượng không có chỗ ngồi, bà chủ chuyển một cái bàn ở trong buồng ra. Đừng thấy nàng mặc đồ màu xám tro, phong thái như nhành liễu, dáng người mảnh mai nhưng sức rất khỏe, nàng còn tự mình tiếp đón: “A Di Đà Phật, mời hai vị cao tăng ngồi.”
Nói rồi nàng hô to sai phục vụ đưa rượu Nữ Nhi Hồng thượng hạng và thịt bò muối đến, cảnh tượng đúng là rất châm chọc.
Hòa thượng mập cười híp mắt nói, “Bà chủ đúng là danh bất hư truyền, dung nhan xinh đẹp tựa tiên nữ giáng trần.”
Hòa thượng gầy cong môi, nhìn có vẻ dâm tà, tay đã chạm vào ống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-trung/1804442/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.