Có lẽ do “cuộc gặp gỡ kì dị” tối qua, mãi tới tận mười giờ sáng tôi mới ngủ dậy, mơ mơ màng màng mở mắt, ánh mắt đầu tiên là thấy đôi mắt của Tiểu Sảnh, hóa ra cô ấy đánh thức tôi dậy.
Tôi theo phản xã nhảy khỏi chiếu, nhìn cô ấy chằm chằm một lúc mới tỉnh táo lại, sau đó cười gượng gạo nói: “Trông tôi lúc nãy chắc là ngốc lắm nhỉ?”
Tiểu Sảnh cũng mỉm cười nói: “Không, dáng anh ngủ trông rất hay.”
Thật là mất mặt quá, ban nãy nhất định cô ta đứng cạnh tôi, nhìn dáng tôi ngủ một lúc lâu. Tôi ngại quá không nói gì được nữa bèn cúi đầu chạy ra ngoài.
Tôi vội vàng lao vào nhà vệ sinh dưới lầu hai, hỏa tốc đánh răng rửa mặt. Khi tôi trở lại căn phòng trên lầu hai mới phát hiện ra Tiểu Sảnh đã chuẩn bị xong bữa sáng, có bánh quẩy và cả sữa đậu nành.
Cô ấy nhẹ nhàng nói: “Đây là buổi sáng tôi ra ngoài mua, không biết anh có thích ăn không?”
“Đương nhiên thích rồi.” Tôi lập tức vớ lấy một chiếc quẩy: “Hồi nhỏ tôi thường ăn sáng thế này, nhưng khi lớn lên thì ít ăn hơn, tôi thực sự rất nhớ mùi vị của quẩy đấy.”
Chưa tới vài phút, bữa sáng đã được tôi giải quyết sạch sẽ, tôi không buồn để ý tay đang đầy dầu mỡ, quệt miệng nói: “Tiểu Sảnh, thật là không ngờ rằng, cô lại mua đồ ăn sáng cho tôi. Thật là cảm ơn cô.”
“Mấy hôm nay, có phải anh ngày nào cũng ăn cơm trong lò vi sóng không?”
Tôi gãi gãi đầu đáp: “Phải chăng, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tro-hoang-thon/1268347/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.