Ba người vào bên trong một gian thạch thất rộng lớn, lão khất cái nhìn hai người bọn họ đầy thâm ý, cứ vuốt râu cười mãi không ngừng. Sở Phong Ngâm mặt mày sa sầm xuống, theo bản năng mà nắm chặt lấy bàn tay Thẩm Yên Thanh, giống như cực kỳ không muốn thấy Hạ trưởng lão vậy. Rồi còn cả việc không biết tình hình lúc này đang xảy ra cái gì nữa, đều khiến mặt mũi hắn giận đến tái đi, gương mặt đờ ra còn cứng ngắc hơn cả thạch bích xung quanh.
Ngồi xuống bên chiếc bàn bằng đá, không hay Hạ trưởng lão đã lôi từ trong một cái tủ đá ra mấy món thức nhắm, cùng với một vò rượu, cười nói: “Sư đồ chúng ta đã lâu không ngồi uống rượu với nhau nha.”
Sở Phong Ngâm không trả lời, Thẩm Yên Thanh lấy lại bình tĩnh, chắp tay nói: “Hạ trưởng lão, từ lúc chia tay, người vẫn khỏe?”
Hạ lão đầu cúi xuống ho khẽ một cái rồi nói: “Cũng được cũng được, mới không gặp mấy hôm mà tiểu hậu sinh nhà ngươi càng thêm tuấn tú nha.”
Sở Phong Ngâm im lặng rót rượu, cố kềm nén suy nghĩ muốn lôi hết đống túi vải phía sau người lão già kia bao cái đầu lão lại thành một cục. Hắn rót rượu xong vẫn không nói được lời lào, lạnh lùng đề phòng nhìn về phía đối diện, một cánh tay thập phần hàm chứa ý tứ muốn độc chiếm giữ chặt lấy eo Thẩm Yên Thanh.
Thẩm Yên Thanh lòng đầy hồ nghi, giữa đôi lông mày cau lại, y quay sang Sở Phong Ngâm hỏi: “Sao ngươi lại mở được cơ quan của phủ Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tri-hieu/1352959/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.