Quả thật như bà Tần đã từng nói, nhóc con Tần Tranh từ khi còn nhỏ đã sở hữu một tính cách khác biệt hoàn toàn với người anh trầm lắng và trưởng thành trước tuổi của mình.
 
Vừa mới chập chững biết đi, trong nhà của bọn họ đã bị cậu nhóc xới tung không chừa chỗ nào. Tuy nhiên với mức độ bao bọc và yêu chiều của anh trai cậu, chưa lần nào Tần Tranh để lại hậu quả khiến mình bị ông bố nghiêm khắc phải ra tay đánh đòn cả.
 
Lần này thì khác.
 
Dịp lễ lớn, hai đứa con trai của ông Tần mang theo gia đình nhỏ của mình cùng tề tựu về nhà lớn. Lúc này sức khỏe của bà Tần đã khá hơn rất nhiều, có thể chống gậy đi lại trong nhà ngắm cháu trai chạy lẫm chẫm bốn phương tám hướng. Trong nhà náo nhiệt cũng khiến tinh thần hai ông bà tốt hơn nhiều, nhất là sự khuấy động của đứa cháu nhỏ không biết mệt là gì.
 
So với căn nhà nhỏ xinh ấm cúng của bọn họ, nhà của ông bà nội thực sự là một thế giới rộng mở đối với đôi chân chạy của Tần Tranh. Tần Đình chạy theo em trai đến bở hơi tai, nhưng chỉ cần nghe tràng cười khanh khách từ cái miệng nhỏ với mấy chiếc răng lưa thưa kia, cậu cũng chỉ cười rồi tiếp tục công cuộc lùa vịt của mình.
 
Tần Tranh chạy một hồi cũng mệt mỏi ngáp dài, Tần Đình liền bế em trai vào đặt trên giường trong phòng bố mẹ, nhìn thấy Tần Tranh từ từ ngủ say thì thở ra nhẹ nhõm rồi rón rén bước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-trang-on-nhu/3483191/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.