Ngọn hải đăng Ngôi Sao Đông Phương vẫn vững vàng rạch một nét chấm phá uy nghi giữa biển trời xanh thẳm. Sóng vẫn gầm gào đập vào ghềnh đá, bọt tung trắng xóa theo mỗi đợt sóng tràn qua bờ cát trắng trải dài tít tắp. Đàn hải âu vẫn miệt mài chao liệng trên bọt sóng, đón ánh sáng rực rỡ cuối cùng của buổi hoàng hôn.
Sở Trung Tín di chuyển chầm chậm nhờ hai chiếc nạng gỗ, mỗi bậc thềm đá mấp mô như một thử thách không nhỏ nhưng anh ấy cự tuyệt sự giúp đỡ của bất kỳ người nào khác, dù mồ hôi ướt đẫm quân phục vẫn kiên trì tiến về phía trước.
- Cảm thấy tôi lì lợm lắm chứ gì? Nói cho em biết, chồng của em cũng không kém gì tôi đâu. Ngày đầu tiên tôi thấy cậu ta bồng súng đứng gác ở chỗ kia _
Anh chỉ tay về phía chân tháp đèn của hải đăng, giọng nói tràn đầy vui vẻ lẫn hoài niệm:
- Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người còn cứng đầu cứng cổ hơn cả mình. Lúc ấy cậu ta có vẻ ngoài hoàn toàn như một cậu công tử bột, dễ cho người ta có ấn tượng là một tên kiêu ngạo và ẻo lả. Ban đầu khi gác chung thì tôi cũng không thích cậu ta lắm, cho đến khi cậu ta vô tình gây ra lỗi lầm nghiêm trọng kia...
Thời Niệm nghe thấy thế thì vô cùng ngạc nhiên. Trong ấn tượng của cô, Tần Chinh lúc nào cũng là một người vô cùng điềm tĩnh và cẩn trọng, cho dù khi xưa chưa được rèn giũa nhiều cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-trang-on-nhu/3483176/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.