Bao nhiêu lời cầu xin thống thiết của Thời Niệm hoàn toàn không đem lại kết quả như mong muốn. Sau hơn một tháng tìm kiếm tích cực của các đơn vị hỗ trợ, họ chỉ tìm được một người chiến sĩ bị thương nặng tên Sở Trung Tín kia. Sau khi lấy được thông tin từ chỗ anh ấy, bọn họ đã tìm kiếm ròng rã hơn một tuần, chỉ tìm được vài mảnh vải quân phục rách rưới bên cạnh một hố đất rộng và sâu.
Lượng đất đá đổ xuống đó rất khổng lồ, địa hình lại khó khăn cho việc huy động cơ giới đào bới, hơn nữa thời gian cũng quá lâu rồi... Rốt cuộc cái mà nhà họ Tần nhận được sau chuỗi ngày thất vọng rồi hy vọng rồi chính thức tuyệt vọng chính là quyết định công nhận liệt sĩ đã hi sinh trong khi làm nhiệm vụ của Tần Chinh.
Hi vọng mong manh tan biến như bọt nước, cả Thời Niệm và bà Tần đều không thể chống đỡ được, suốt ngày nằm trên giường khóc đến mức không dậy nổi. Cậu bé Trần Đình loay hoay giữa bà và mẹ, không biết làm cách nào để hai người ngừng khóc.
Không khí tang thương bao trùm cả nhà họ Tần, ngay cả tin tức ông Tần được tuyên bố vô tội và sắp được thả về sau cuộc điều tra cũng không thể nào làm bà Tần nguôi ngoai thêm chút nào.
Những người mẹ thường có xu hướng thiên vị đứa con nhỏ nhất của mình là Tần cũng không ngoại lệ. Từ khi sinh ra đời Tần Chinh đã được dành cho tình yêu thương và sự nuông chiều khác hẳn so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-trang-on-nhu/3483174/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.