Sáng Chủ nhật, Thời Niệm dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng. Hôm nay là ngày Tần Chinh sẽ đưa cô về ra mắt gia đình anh nên từ tối qua anh đã đến đây sau khi rời đơn vị. Thời Niệm sắp xếp chỗ ngủ cho anh trên ghế dài ở phòng khách. Cô cảm thấy vô cùng ái ngại khi để anh qua đêm sơ sài thế này, nhưng Tần Chinh bảo không sao, anh còn quen ngủ màn trời chiếu đất chứ không được chăn mền đàng hoàng như lúc này.
Đối với chuyện ra mắt gia đình chồng này, Thời Niệm cảm thấy rất bối rối. Bởi vì mối quan hệ vợ chồng của bọn họ chỉ là trên danh nghĩa, nếu như dính dáng đến nhiều người thì sẽ rất khó thu vén nếu một ngày nào đó cuộc hôn nhân này kết thúc. Tần Chinh cảm thấy dùng lý lẽ bình thường cũng khó thuyết phục cô, thế là anh nói thẳng nguyên do. Thì ra là vì anh góa vợ đã nhiều năm, người nhà đang hối thúc anh lập gia đình lần nữa trong khi anh cũng chẳng thiết tha gì đến chuyện này. Nhưng bố mẹ liên tục thúc ép rồi gán gán ghép, mai mối người này người kia cho anh. Tần Chinh từng vì phiền lòng quá mà nổi lên ý định cưới một người phụ nữ rồi đặt trong nhà cho bố mẹ hài lòng. Nhưng anh lại sợ làm lỡ dở đời con gái của người ta, vì vậy chỉ còn cách trốn tránh không về nhà.
Tần Chinh ngồi thong thả nuốt từng ngụm cháo, gạo thơm mềm ngọt khiến dạ dày trống rỗng của anh được vỗ về, cảm giác khoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-trang-on-nhu/3483130/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.