73. Thước Thước Biết Nói Chuyện...
“ Ưm...... Không muốn rời giường, không muốn đi làm đâu.” Tiễn Tiểu Háo lăn qua lăn lại trên giường, không muốn ngồi dậy đi làm.
“ Không được, ngày mai phải ra tòa. Hôm nay bề bộn nhiều việc lắm.” Sở Cố Hoài lôi Tiễn Tiểu Háo đứng lên.
“ Không đi đâu, em sợ.” Tiễn Tiểu Háo ngồi xuống, tuy các nàng đã chuẩn bị gần hai tháng nhưng khi thật sự phải ra tòa Tiễn Tiểu Háo vẫn cảm thấy rất sợ.
“ Ai, chuyện gì đến thì sẽ đến thôi, em không thể bỏ mặc như vậy được, hai tháng nay chị đã dạy em hết rồi, cứ tập đi tập lại vài lần y chang vậy, yên tâm đi, không mấy luật sư có thể đánh thắng em.” Sở Cố Hoài ôm Tiễn Tiểu Háo vào lòng, đưa bộ quần áo cho nàng, hiện tại là tháng 12, gió lạnh thổi vù vù, Tiễn Tiểu Háo thì lại thờ ơ với quần áo, Sở Cố Hoài sợ nàng bị lạnh, mỗi ngày buổi sáng đành phải ở trên giường đợi nàng dậy sau đó giúp nàng chọn từng cái áo cái quần.
“ Á, nếu thua đừng có trách em à.” Tiễn Tiểu Háo bỉu môi nói.
“ Ừ ừ, không trách em, lại đây, mặc quần áo đàng hoàng.” Sở Cố Hoài lấy áo lông cừu khoác cho nàng.
“ Đủ rồi đủ rồi, 3 lớp áo rồi đó.” Tiễn Tiểu Háo có chết cũng không chịu mặc áo khoác.
“ Em mặc hay không mặc?” Sở Cố Hoài trừng mắt nhìn nàng.
“ Mặc mặc mặc.” Tiễn Tiểu Háo bất đắc dĩ thỏa hiệp.
“ Còn thiếu khăn quàng nữa.” Sở Cố Hoài quấn khăn quàng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tra-tinh-yeu-cua-tien-tieu-hao/1402439/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.