34. Tiễn Tiểu Háo, Mình Cùng Một Chỗ Đi...
Sở Cố Hoài vừa bước khỏi quán trà, liền nghe Tiễn Tiểu Háo” Oa” khóc nức nở cước bộ dừng một chút, sau đó xoay người lại, chạy về phía Tiễn Tiểu Háo, dùng sức kéo nàng đến trong lồng ngực mình.
“ Không khóc.”
“ Vẫn, vẫn khóc......” Tiễn Tiểu Háo nghẹn ngào cãi lại Sở Cố Hoài.
“ Ngoan, là chị sai.” Sở Cố Hoài nhẹ giọng an ủi.
“ Chị thật đáng ghét.” Tiễn Tiểu Háo ủy khuất chỉ khống.
“ Ừm, rất đáng ghét.” Sở Cố Hoài theo Tiễn Tiểu Háo.
“ Không thèm đếm xỉa tới chị nữa.” Tiễn Tiểu Háo quay mặt đi, tay vẫn còn gắt gao xiết chặt áo Sở Cố Hoài.
“ Khó mà làm được.” Nghe xong mấy câu giận dỗi như con nít của Tiễn Tiểu Háo, Sở Cố Hoài cười dịu dàng, lôi Tiễn Tiểu Háo chạy ra quán trà.
Chung Giai đứng tại chỗ, không có xem nhẹ nụ cười Sở Cố Hoài tặng ình trước khi đi, đây...... Đây là đại biểu cho cái gì? Chung Giai trực giác Sở Cố Hoài không đơn giản, càng thêm kiên định với ý tưởng sẽ không buông tay.
Bờ biển
“ Gió lớn quá.”
“ Ừ.”
Tiễn Tiểu Háo vừa mới khóc xong, khóe mắt còn sưng đỏ, giờ phút này nàng tựa như đã quên hết chuyện vừa rồi, thành một đứa trẻ nghịch ngợm.
“ Người ướt dễ bị cảm lạnh.” Sở Cố Hoài chặn nàng lại.
“ Không sợ, chị sẽ chăm sóc em.” Tiễn Tiểu Háo cười sáng lạn khiến cho Sở Cố Hoài nghẹt thở.
“ Đứa ngốc.”
“ Ờ, khà khà khà khà.” Tiễn Tiểu Háo ngây ngô cười đáp lại, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tra-tinh-yeu-cua-tien-tieu-hao/1402400/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.