Không chỉ vấn đề của NH thương nghiệp, thời gian qua chuyện của Lâm Tuyền rất nhiều, Phương Nam cố ý xa lánh, Lâm Tuyền đành quy củ tới văn phòng ở Tòa nhà Nam Cảng làm việc, làm việc tới một hai giờ sáng là chuyện bình thường, mệt quá là nằm ngay ở ghế sô pha ngủ.
Lâm Tuyền có một thói xấu, thường ngày y rất hòa nhã, nhưng khi y chú tâm làm việc, ai tới làm phiền y thì hãy chuẩn bị tinh thần nghe những lời cực kỳ khắc bạc, vì thế trước nay chỉ Phương Nam mới khiến y làm việc chừng mực đúng giờ giấc.
Phương Nam thấy Lâm Tuyền không biết chiếu cố bản thân như thế, phòng tuyến quyết tâm dựng lên đã bắt đầu lung lay, ngày hôm đó đưa Tư Vũ tới trường xong tới công ty, đẩy cửa văn phòng của Lâm Tuyền, thấy Lâm Tuyền nửa người nằm dưới thảm của chiếc bàn kính, chân gác lên tay vịn ghế sô pha. Phương Nam nhớ lại cái đêm mình kể lại chuyện của mình cho y, Lâm Tuyền bế cô vào giường ngủ, còn y ra ghế sô pha phòng khách, buổi sáng tỉnh dậy cũng thấy y ngủ giống hệt thế này.
Phương Nam miệng mắng khẽ:
- Đúng là oan gia.
Lòng vừa thấy thương vừa thấy ngọt ngào, đi tắt điều hòa, tay nâng cổ Lâm Tuyền, định dìu y lên ghế sô pha, mới phát hiện Lâm Tuyền lại gầy đi rồi.
Lâm Tuyền tỉnh lại, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp thân thiết trước mắt, đưa tay ra vuốt má cô, Phương Nam ngoẹo đầu, kẹp tay y giữa má và cổ mình.
Đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuong/1994260/quyen-8-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.