Cảnh Nhất Dân nhìn Lâm Tuyền một lượt từ trên xuống dưới:
- Đen hơn, cũng chắc khỏe hơn nhiều đấy, chỉ cái mồm bôi mỡ là không đổi.
Lâm Minh Đạt cười ha hả, nhìn con trai với ánh mắt hiền từ:
- Mọi người dung tung nó quá rồi, cái tính lỗ mãng không đổi được.
Lâm Tuyền cười hì hì, ngó nghiêng xung quanh:
- Ba, mẹ con đâu rồi sao không thấy tới?
- Mẹ con đi chợ rồi, ba vừa gọi điện báo tin cho bà ấy, bà ấy liền chạy đi chợ ngay, bảo phải tẩm bổ cho con, lát nữa ăn ít thôi không về gặp phiền toái với mẹ con đó.
Lâm Minh Đạt nói xong mời đám Cảnh Nhất Dân đi vào nhà hàng trước.
Lâm Tuyền đang thầm nghĩ cách xem tối nay làm sao thoát được mẹ mình để trốn sang nhà Phương Nam thì Tần Minh đi tới bắt tay:
- Bí thư Triệu được tin cùng người của Tân Năng Liên Hợp hội họp, lát nữa sẽ tới.
Lâm Tuyền vỗ trán:
- Thấy mọi người nhiệt tình như thế, xem ra tôi phải đi vài lần nữa mới được.
Đột nhiên nhớ ra một chuyện:
- Tiệc tẩy trần không cần tôi bỏ tiền ra tới chứ?
- Thực nghiệp Tinh Hồ nay đang kiếm nhiều nhất ngành địa ốc Kiến Nghiệp, cậu còn tiếc chút tiền đó à?
Ngô Quốc Tân nay đã là phó chủ nhiệm phòng cho vay tín dụng ngân hàng kiến thiết thành phồ cũng vui mừng bắt tay Lâm Tuyền:
- Tôi thấy Tú Thủy Các phải bày tiệc ba ngày ba đêm ...
- Vả miệng, vả miệng.
Lâm Tuyền đưa tay ra tát hờ:
- Chẳng may người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuong/1994131/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.