Lâm Tuyền thi không phải thi, y được vào danh sách tiến cử học nghiên cứu sinh, hơn nữa lại còn được Lâm Cầm Nam đích thân điểm danh thu làm học sinh, điều này làm những người đang vùi đầu học tới quắt người lại suýt nổi điên, đứng trên Bạch Mã Sơn, Trương Đào cũng rất muốn bóp cổ Lâm Tuyền cho hả giận:
- Lão Đại, anh gần một năm rồi không đi học, chỉ đến lớp thầy Lâm lấy lòng, lại được Lâm lão đầu đích thân chọn. Vì sao trong danh sách tiến cử học ngiên cứu sinh lại không có em?
Lục Nhất Mạn bĩu môi trêu:
- Nếu mà anh cũng có hai bài luận văn được lên báo trường, đảm bảo trong danh sách Lâm lão đầu tiến cử có anh.
- Xùy, xùy, mười ba người được tiến cử các người làm sao biết chúng tôi học nghiên cứu sinh khổ sở thế nào.
Trương Đào bực bội, không tìm được người hưởng ứng, liền quay sang nhìn Trần Vũ:
- Vì sao cô lại muốn thi nghiên cứu sinh kinh tế trường tôi, năm nay tỉ lệ 20 chọi 1 đấy, Lão Đại của tôi sắt đá lắm, không cần cô trông coi suốt cả ngày đâu.
Trần Vũ cười khẽ, không đáp lời hắn. Lâm Tuyền vòng tay qua ôm eo Trần Vũ:
- Đừng có thấy người ta hạnh phúc mà ghen tị nhé.
Trương Đào la toáng lên:
- Em mà thèm ghen tị à, Điền Lệ bọn mình thể hiện cho anh ấy thấy ai mới phải ghen tị.
Rồi chu mỏ ra định hôn Điền Lệ, không ngờ bị nhéo một cái đâu điếng.
Trần Vũ cựa mình đẩy tay Lâm Tuyền ra, nói nhỏ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuong/1993957/chuong-146.html