Trương Sở 28 tuổi, bề ngoài rất điển trai, tóc vuốt keo bóng, kính gọng vàng nhỏ, rất trí thức, cũng rất ngạo mạn, hắn nỗ lực bao nhiêu lâu, cuối cùng Tinh Hồ tiếp nhận hết công việc, bất kể là ai cũng chẳng thoải mái được, cho nên Trương Bích Quân không để ý tới lời chất vấn của hắn.
- Rất nhiều công tác do tổng giám đốc đích thân làm, chúng tôi chỉ phụ trách những bộ phận tương đối đơn giản, hạng mục quảng trường nghỉ ngơi ở phố thương nghiệp đi bộ đã được chính phủ phê duyệt, quan hệ ở phương diện chính phủ đều do tổng giám đốc và giám đốc Thiệu đi xử lý, lập hạng mục cũng có tổng giám đốc tham dự. Tổng giám đốc chúng tôi đã định ra cơ sở hợp tác giữa Tinh Hồ và Minh Đô, tôi nghĩ chuyện còn lại phải do chúng ta hoàn thành, chuyện gì cũng dựa vào tổng giám đốc thì sao còn xứng với tiền lương của mình?
Khuôn mặt trắng trẻo của Trương Sở bị những lời nói nhẹ nhàng của Trương Bích Quân làm đỏ tím như gan lợn, nghe đi nghe đi, cô nói tôi chỉ xứng làm việc nhỏ nhặt thôi hay sao? Nhưng nếu nhất quyết yêu cầu Lâm Tuyền có mặt chẳng khác nào nói nếu không có Lâm Tuyền không làm được gì?
Trái không được, phải cũng không được, bảo sao hắn chẳng mặt mày tím tái.
Chuyện quảng trường nghỉ ngơi vốn là điều kiện Tinh Hồ cùng Hòa Hoàng đàm phán ra, Tinh Hồ lại lấy làm lợi thế giao dịch với Thiên Dật, Minh Đô. Lạc Tình tức giận với sự gian xảo của Lâm Tuyền, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuong/1993906/chuong-119.html