Lâm Tuyền ừa mới vào nhà hàng thì Quách Bảo Lâm đã đợi sẵn, mặt mày hớn hở nói:
- Hôm qua sướng con mẹ nó thật, thằng kia tên là gì nhỉ? ... À Dương Côn, mẹ nó, chẳng qua là lái xe của Cảnh Nhất Dân chứ gì. Ông già tao mời hắn thuốc, hắn chỉ liếc xéo một cái, nhìn bên ngoài ông già tao không thấy, trong bụng sắp nổ tung rồi. Mày vừa mới nhắc tới chuyện bỏ 300.000 ra thuê người, mắt hắn thay đổi ngay, ông già châm lửa, không ngờ hắn cúi đầu xuống hút làm ông già sướng mê. Mày vừa đi một cái, ông già liền quyến định luôn, trông bộ dạng dù ném đi 30 vạn cũng muốn một lần ngồi trên đầu trên cổ người khác.
Quách Bảo Lâm nói oang oang, không chú ý thấy Quách Đức Toàn từ đằng sau đi tới:
"Chát" một cái, Quách Đức Toàn bợp vào đầu con mình:
- Chủ ý bí thư Trần đưa ra thì làm sao có vấn đề được, cái mồm rộng của mày nói thành cái gì rồi?
Xong quay sang Lâm Tuyền cười toét miệng:
- Tiểu Ba, chú nghĩ suốt cả một đêm, cảm thấy cách này có thể thành, nếu không dù nhờ tới Triệu Tăng cũng khó mà mở miệng được. Chữ này là do đứa bạn học của Tiểu Sơ viết đấy, đẹp thật, cháu giúp chú một việc lớn rồi.
Trần Thần viết? Lâm Tuyền không ngờ tiểu nha đầu bẽn lẽn đó lại viết chữ đẹp như thế.
- Cháu ăn uống miễn phí ở đây bao nhiêu bữa rồi, giúp chú chút đó có là gì.
Lâm Tuyền đưa cặp hồ sơ cho Quách Đức Toàn:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuong/1993722/chuong-27.html