- Tát à, có giỏi thì tát xem?
Vương Phong bị chọc tức, cũng không yếu đi khí thế. Nếu không sau này ai còn nghe mình nữa? Đây là vấn đề mang tính nguyên tắc.
Bốp…
Âm thanh giòn tan vang lên, chỉ thấy Vương Phong ngã sụp xuống, may mà còn có Tôn Vân nhanh tay kéo lại, bằng không ông ta sớm phải đi bệnh viện rồi.
- Cậu dám đánh tôi, cậu dám đánh người phụ trách phá án của Ủy ban Kỷ luật à. Người đâu, còng tên này lại cho tôi.
Vương Phong sờ sờ mặt nói với vẻ khó tin, lúc này ông ta đã tức đến nỗi mặt xanh như tàu lá chuối.
Bốn tay thủ hạ nhìn nhau do dự.
- Không muốn làm nữa có đúng không?
Vương Phong phát điên, Tôn Vân muốn ông ta giải thích cho đống tài liệu trên bàn cũng không có cơ hội. Không những vậy còn bị Vương Phong đẩy mạnh vào góc tường.
Sau đó là những tiếng mắng chửi của Vương Phong:
- Đồ vô dụng…
Tôn Vân cũng tức giận, không ngờ lại bị mắng như vậy. Tuy không dám chửi lại, nhưng y cứ ngồi rụp trong góc tường xem náo nhiệt.
Mấy người của Ủy ban Kỷ luật nhìn nhau, cũng không còn cách nào khác, đành phải bước lên phía trước Diệp Phàm.
- Ai dám.
Vương Triều cầm còng số 8 bước ra, giống như một thần hộ mệnh đứng trước mặt Diệp Phàm.
- Cục trưởng Vương, chúng tôi đang thực hiện công vụ, xin tránh ra cho. Anh nên biết hậu quả của việc ngăn cản Ủy ban Kỷ luật thi hành công vụ.
Có một tên mặt nghiêm lại nói.
- Đồng chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762781/chuong-3489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.