Chương trước
Chương sau
- Tốt nhất là không nên làm như vậy. Chuyện này tôi sẽ nói chuyện với Trịnh Phương để xem ý kiến của ông ấy.
Đương nhiên, nếu ông ấy không chịu nói thì ta đành phải nghĩ cách khác. Anh em của chúng ta ở trong quân giới chức vụ đều không cao lắm.
Hiện giờ cao nhất chỉ có Lang Phá Thiên.
Trong đội ngũ của chúng ta ngay cả một trung tướng cũng không có, phải nỗ lực. Diệp Phàm nói.
- Việc này còn phải thông qua quân khu Lĩnh Nam. Trương Cường nói.
- Từ sau khi bác cả rời khỏi quân khu Lĩnh Nam đến tổng nhậm chức, lãnh đạo của quân khu Lĩnh Nam tôi không biết một ai, cửa này thật sự là có chút nguy hiểm. Diệp Phàm nói.
- Cố gắng là được thôi. Nếu như không được thì cũng coi như chúng ta đã cố gắng hết sức rồi. Trương Cường thoải mái cười nói.
Ngay sau đó Diệp Phàm gọi điện cho Tề Chấn Đào, nói về chuyện này. Tề Chấn Đào cũng thở dài nói: - Việc này đương nhiên là chuyện tốt rồi nhưng cũng rất khó. Có lẽ số người cạnh tranh cũng không phải là ít?
- Ừ, những đồng chí nhìn vào vị trí này nhất định là không ít. Nhưng Tề lão gia trước kia ở trong Ủy ban chắc là còn có người quen.
- Người quen thì đương nhiên là có, nhưng tất cả đều rút lui rồi, đều già rồi, không mất thì cũng nghỉ hưu, đến giờ sức ảnh hưởng cũng không còn lớn nữa. Nhưng dù như thế nào việc này cũng phải ra sức làm. Đời này có lẽ là tôi chỉ lên đến vị trí này rồi lui về tuyến 2 thôi. Tôi thấy tiểu tử này có thể đi xa hơn. Tề Chấn Đào nói.
- Không thể nào, chú Tề. Thời hạn công tác của cán bộ cấp bậc giống như các chú có thể lên tới 65 tuổi. Chú Tề bây giờ mới có 60, vẫn có thể thăng tiến. Diệp Phàm nói.
- Khó lắm. Vì ở cấp bậc của chú nếu muốn tiến thêm nữa thì khó như lên trời. Trừ phi phải có "cơ" vô cùng to.
Đối với chuyện này, nhà họ Tề chúng ta cũng không chuẩn bị. Cho dù là thăng tiến thì vẫn phải gia nhập vào "phe" của người khác thì mới có cơ hội.
Không có hy vọng người ta đưa chú lên. Tề Chấn Đào có lẽ rất thua thiệt.
- Chú Tề, tranh thủ một chút. Lui về tuyến 2 không được, ít nhất là quay về bộ làm một phó bộ trưởng thường vụ vài năm nữa thì vẫn có thể.
Đến lúc đó, chú cũng có thể giúp cho Tề Thiên đi lên có phải không? Chẳng hạn như, nhà họ Lam chính là đi lên bằng cách này.
Lúc đó Chủ tịch Lam cũng đã nói với cháu, hiện giờ lên bộ làm thứ trưởng thường trực cũng là vì sau này giúp cho con trai Lam Tồn Quân có nhiều cơ hội thăng tiến. Diệp Phàm nói.
- Muốn thì đương nhiên là muốn. Chú cũng là ở đây được vài năm rồi, cũng sắp đến lúc phải đổi địa bàn rồi.
Đổi địa bàn cháu nghĩ là đổi như thế nào, lại đến nơi khác làm Chủ tịch tỉnh thì có ý nghĩa gì, con đường lên làm Bí thư lại không thể thực hiện được.
Cho nên, quay về bộ chính là một cách, còn nữa, đó là đến Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh dưỡng lão trươc, đương nhiên cái gì nên tranh thu tôi sẽ tranh thủ.
Tề Chấn Đào này cũng không phải loại người hèn nhát. Tề Chấn Đào hừ nói, vẫn còn khí phách của một người lính kiên cường.
9h sáng ngày hôm sau, Ủy ban nhân dân tỉnh mở cuộc họp các thành viên nội bộ. Mười một đồng chí đều sắp xuống dốc đến nơi rồi.
- Trước bàn các vị đều có một tập tài liệu. Đây là đề án tập đoàn Hoành Không làm, đã báo cáo lên Ủy ban nhân dân tỉnh.
Bởi vì trong đó có đề cập đến khu Lục Loan, mà tỉnh sắp bắt đầu việc cải tạo khu Lục Loan. Cho nên, đưa phương án này lên thảo luận trước được không.
Thực ra, phương án này thời gian trước đã bị bác bỏ rồi. Lúc đó đồng chí Diệp Phàm cũng hết sức phản đối phương án này.
Nhưng không hiểu đồng chí Diệp Phàm có ý tưởng gì, không lâu sau lại muốn đưa phương án của mình lên một lần nữa.
Ý kiến của các đồng chí tuy rằng có thể thay đổi, nhưng tôi hy vọng các đồng chí có thể ổn định ý kiến của mình.
Như vậy thì không hay lắm. Chủ tịch tỉnh Khúc Chí Quốc bắt đầu bằng những lời có vẻ như đang phê bình sự thay đổi thất thường của Diệp Phàm.
Hơn nữa, nhìn thái độ thì có vẻ như không ủng hộ phương án này.
Diệp Phàm cũng hiểu, chuyện này trên thực tế là thủ đoạn của Chủ tịch tỉnh Khúc và Ninh đại lão.
- Đúng vậy, một số đồng chí không thể làm việc như đùa như vậy được. Không thể hôm nay nghĩ như thế nào thì làm, ngày mai nghĩ lại lại làm kiểu khác.
Làm đi làm lại không những làm khổ người khác còn cho người ta cảm giác không được tôn trọng.
Khu Lục Loang đã sửa lại nhiều lần rồi, đã định phá rồi thì không nên sửa nữa. Cứ làm khổ chúng ta như vậy thì còn muốn làm việc không. Triệu Hướng Vân tích cực hưởng ứng, phối hợp với Chủ tịch tỉnh Khúc "bổ đại đao" về phía Diệp Phàm.
Thật ra, quan hệ của Triệu Hướng Vân và Chủ tịch tỉnh Khúc cũng không phải thân thiết gì, chỉ là trong chuyện này thấy Khúc Chí Quốc phê bình Diệp Phàm, Triệu Hướng Vân thích thú, thêm dầu vào lửa chính là thế mạnh của hắn.
- Tôi muốn nói một chuyện, việc này nội bộ tập đoàn Hoành Không đã thông qua rồi. Nhưng trên danh nghĩa lại là lấy danh nghĩa đại quy hoạch Hoành Không để báo cáo lên Ủy ban nhân dân tỉnh.
Hơn nữa, lúc trước đồng chí Diệp Phàm phủ định đề án lúc trước tại Ủy ban nhân dân tỉnh đã làm lại đề án này.
Vốn dĩ, đề án này cũng đã bị phủ quyết ở Ủy ban quản lý Khu kinh tế chúng tôi rồi. Vậy mà đồng chí Diệp Phàm lại muốn đưa ra để thảo luận tiếp.
Hơn nữa, đề án lần này đồng chí Diệp Phàm hoàn toàn không hỏi ý kiến Ủy ban quản lý, thậm chí còn chưa đưa lên Ủy ban quản lý đã gửi lên Ủy ban nhân dân tỉnh.
Đây là hành động gì vậy? đồng chí Diệp Phàm đang làm chuyện sai quy định nghiêm trọng. Ủy ban quản lý Khu kinh tế chính là cấp trên của tập đoàn Hoành Không.
Chuyện lớn như vậy mà lại có thể không hỏi ý kiến Ủy ban quản lý, đồng chí còn coi Ủy ban quản lý ra gì nữa?
Nếu như tất cả các xí nghiệp phía dưới đều học theo thì Ủy ban quản lý còn có thể quản lý được ai nữa?
Ủy ban quản lý này thành lập ra còn có tác dụng gì nữa. Đây là đồng chí Diệp Phàm đang coi quyền lực của 1 bộ 2 tỉnh ra gì.
Đây là hành động mang tính ngạo mạn tự đại. Nhậm Thời Mãn liền mạnh mẽ tấn công.
- Đồng chí Thời Mãn, việc này tôi đã nói rồi. sáp nhập khu Lục Loan là chuyện nội bộ của Hoành Không.
Cho dù là đại quy hoạch Hoành Không trước kia cũng là tập đoàn Hoành Không quản lý, chuyện của nội bộ tập đoàn tôi cho rằng không cần phải thảo luận với Ủy ban quản lý.
Đưa khu Lục Loan vào không phải là trực tiếp đưa vào Khu kinh tế mà là đưa vào tập đoàn Hoành Không. Cho nên, cách làm của tôi hợp lý hợp tình.
Không phải Diệp Phàm tôi coi thường Ủy ban quản lý mà Diệp Phàm tôi vẫn là chủ nhiệm của Ủy ban quản lý, không lẽ tôi coi thường quyền lợi của chính mình sao?
Chuyện này phải làm rõ ràng, đồng chí Thời Mãn ông chỉ trích tôi như vậy là không có căn cứ.
Có phải tất cả mọi việc của tập đoàn Hoành Không ông đều muốn tham gia vào. Tôi thấy suy nghĩ này của ông mới là không được.
Nếu ông muốn tham gia quản lý thì hay là giải tán tập đoàn Hoành Không đi rồi đổi Ủy ban quản lý thành ban giám đốc tập đoàn Hoành Không.
Nếu như 1 bộ 2 tỉnh đồng ý lời nói của tôi thì Diệp Phàm tôi sẽ không nói hai lời, lập tức từ chức tất cả các vị trí ở tập đoàn Hoành Không. Diệp Phàm phản bác.
Nếu mâu thuẫn đã không thể hòa giải được rồi, vậy thì phải theo cách của Ninh Chí Hòa. Trong chuyện này, Khúc Chí Quốc cũng không có cách.
- Đồng chí Diệp Phàm, cậu như vậy là có ý gì? Cậu đang làm bừa rồi đấy.
Tôi nói muốn tham gia và chuyện nội bộ của tập đoàn Hoành Không bao giờ. Trước kia tôi cũng đã nói, nếu Khu kinh tế Hoành Không hoặc khu hoặc là có chuyện gì quan trọng liên quan đến Khu kinh tế thì phải bàn bạc với Ủy ban quản lý.
Tôi đã nói là chuyện quan trọng chứ không phải là chuyện nội bộ của tập đoàn các cậu. Mà việp sáp nhập khu Lục Loan cũng liên quan đến toàn thể Khu kinh tế.
Nhập thêm một khu vực cấp phó bộ và chuyện vô cùng quan trọng. Cho nên theo quy định thì phải bàn bạc với Ủy ban quản lý Khu kinh tế mới đúng. Nhậm Thời Mãn mặt trầm xuống.
- Ha ha, trước khi Khu kinh tế còn chưa thành lập đại quy hoạch bao gồm Giang Hoa và Hạng Nam. Ngay khu hành chính cấp sở đều có thể đưa vào trong đại quy hoạch được thì tại sao một khu hành chính cấp phó sở lại không thể đưa vào được? Đây là đạo lý gì? Lẽ nào tập đoàn Hoành Không càng phát triển thì càng đi lùi? Diệp Phàm cười lạnh nói.
- Trước kia là lúc chưa thành lập Khu kinh tế Hoành Không, hơn nữa, đại quy hoạch Hoành Không thật ta chính là hình thức ban đầu của Khu kinh tế.
Bây giờ có Ủy ban quản lý, tập đoàn Hoành Không không thể lại đưa đại quy hoạch Hoành Không ra để nói.
Không lẽ ban giám đốc tập đoàn Hoành Không còn giỏi hơn Ủy ban quản lý ở trên sao? Đồng chí Diệp Phàm, cậu mới là người phải phân chia rõ ràng.
Hơn nữa, phương án cậu đưa ra ngày hôm nay ở Ủy ban quản lý đã bị bác bỏ, ở Ủy ban nhân dân tỉnh cũng đã phủ quyết rồi.
Tôi thấy không cần thiết phải tranh cãi nữa. Chưa kể là lãng phí thời gian, còn khiến mọi người lưu lại ấn tượng làm việc dây dưa, không hiệu quả với chúng ta. Phó Chủ tịch tỉnh Thái Cường nói, rõ ràng là trong chuyện này cũng theo phe của Khúc Chí Quốc.
- Ha ha, hai cuộc họp lần trước đã phủ quyết đề án này rồi. Đó là bởi vì đề án này không giống với đề án lúc đó.
Lúc đó chỉ là sáp nhập khu Lục Loan vào Khu kinh tế Hoành Không. Còn hiện giờ đề án có chút thay đổi, đó là sáp nhập khu Lục Loan vào đại quy hoạch Hoành Không. Thật ra chính là ban giám đốc tập đoàn Hoành Không và chính quyền tỉnh cùng nhau quản lý khu Lục Loan.
Chủ yếu là trên một hệ thống cơ bản, đó chính là khu vực quốc gia thí điểm đổi mới đồng bộ.
Thật ra, chính là tiến hành thí điểm ở khu Lục Loan và đại quy hoạch Hoành Không.
Mà việc này lấy khu Lục Loan làm chủ, còn đại quy hoạch Hoành Không đã có những bước cải cách đồng bộ ban đầu. khu Lục Loan muốn học tập những kinh nghiệm quý báu này của đại quy hoạch Hoành Không. truyện teen hay
Cho nên, đề án lần này của đồng chí Diệp Phàm rất thích hợp với khu Lục Loan. Hơn nữa, cũng cùng với tôn chỉ về cải cách đồng bộ của tỉnh. Khương Quân Sơn nói.
- Đồng chí Quân Sơn, khu thí điểm cải cách đồng bộ ở tỉnh chứ không phải là ở tập đoàn Hoành Không. Ông đưa đại quy hoạch Hoành Không vào cải cách đồng bộ, điều này có phải là đã sai với dự định ban đầu của Quốc vụ viện.
Hơn nữa, việc này, nói nghiêm trọng một chút thì đó chính là chui qua lỗ hổng của chính sách. Khu thí điểm tỉnh ở tỉnh, nếu không, cấp trên tại sao lại còn muốn phân chia phạm vi thí điểm.
Nếu tất cả mọi người đều làm giống như tập đoàn Hoành Không thì tỉnh Thiên Vân chúng ta cũng có thể học theo đồng chí Quân Sơn để trở thành khu thí điểm. Phong Hồ Ninh đang nói thay cho Chủ tịch tỉnh Khúc nên không hề khách khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.