Chương trước
Chương sau
Tạm thời đồng chí Nhậm Thời Mãn đang ở khách sạn Hoành Không, một phòng có hai buồng.
- Ha hả, không có việc gì. Người cười cuối cùng mới là anh hùng, tuy nhiên, tôi còn phải thúc dục để tăng tốc mới được.
Nhậm Thời Mãn cười nói, ra vẻ buổi họp sáng nay dường như không khác dự định trong lòng là mấy.
Đúng vậy, thúc giục cứ thúc giục, nói cách khác. Đối với các đồng chí phía dưới không uy hiếp không ai chịu nghe. Chúng ta đều là cán bộ di chuyển tới đây, không thể so với những đồng chí đã công tác nhiều năm ở đây. Hơn nữa, việc tổ chức cán bộ của ủy ban quản lý là rất phức tạp. Đồng chí Điền Nam chúng ta không có biện pháp so với bọn họ.
Bành Nhất Khải thở dài.
- Biện pháp anh nghĩ ra là được, tuy nói tỉnh Thiên Vân không quản lý được tỉnh Điền Nam. Nhưng mà, quốc vụ viện cũng quản được tỉnh Điền Nam. Huống chi, đồng chí Mộc Hùng Phi ở tỉnh Điền Nam có cấp bậc cao hơn chút. Một trợ lý chủ tịch tỉnh, chẳng lẽ còn muốn dát băng lên trời sao?
Nhậm Thời Mãn hừ lạnh một tiếng.
- Anh muốn bắt tay áp chế lão Nhậm sao?
Bành Nhất Khải hỏi.
- Việc đối đãi đối với các đồng chí tỉnh Thiên Vân và tỉnh Điền Nam là khác nhau, các quy định của các đồng chí tỉnh Thiên Vân tôi đều chụp được, bọn họ còn có chút kiêng kị.
Hơn nữa, đồng chí Phong Hồ Ninh cũng có chút ý kiến. Sau này Diệp Phàm có thể đi trên đầu của anh ta, đương nhiên trong lòng anh ta không phục.
Cho nên, Phong Hồ Ninh sẽ lựa chọn theo tôi hoặc là hợp tác cùng Mộc Hùng Phi, nhưng tuyệt đối sẽ không lựa chọn hợp tác với Diệp Phàm.
Mà đồng chí tỉnh Điền Nam tự nhận là chúng ta không quản lý được bọn họ, vướng mắc về quyền lợi không lớn.
Hiện nay Diệp Phàm có nhiều đồng minh nhất, đương nhiên Mộc Hùng Phi nguyện ý hợp tác cùng Diệp Phàm. Tuy nhiên, loại quan hệ hợp tác như vậy có phần yếu ớt.
Chỉ cần xác định rõ chuyện của tôi, tình thế thay đổi, tự nhiên trong lòng đồng chí Mộc Hùng Phi sẽ suy nghĩ lại.
Hơn nữa, quốc vụ viện sẽ lên tiếng kêu gọi những người cùng Mộc Hùng Phi. Làm người, đừng quá tự cho mình là đúng.
Hôm nay chúng ta không cùng tỉnh. Không chắc hai ba năm tới lại ngồi ăn cơm cùng nhau.
Nhậm Thời Mãn nói đến đầy tràn đầy khí phách.
- Ừ, do áp lực cho nên đồng chí tỉnh Vân Nam giảm vai trò. Hơn nữa, tiếp cận theo hai hướng tốt hơn.
Tuy nhiên, đồng chí Diệp Phàm làm như thế cũng hơi quá một chút. Anh là bí thư hay anh ta là bí thư.
Chẳng qua là không được lòng các lãnh đạo cấp trên thôi. Tôi nghĩ, có phải chọn thời điểm thích hợp để kêu gọi lãnh đạo Tỉnh ủy hay không.
Không thể để Diệp Phàm làm như vậy được. Làm sao có thể triển khai được công việc?
Bành Nhất Khải nói.
- Ừ, cũng cần phải chọn thời điểm thích hợp. Tranh thủ sự ủng hộ của lãnh đạo cấp trên thôi, tuy nhiên, cũng phải từ từ. Tôi cũng không tin chúng ta không bằng cả người trẻ tuổi. Huống chi, chúng ta còn có một cơ hội.
Sau đó Nhâm Thì mãn đột nhiên vừa cười.
- Cơ hội?
Bành Nhất Khải không hiểu rõ bộ dạng Nhâm Thì Mãn.
- Đúng vậy, không phải đồng chí Cung Chí Quân phụ trách hạng mục xây dựng trạm phát điện ở châu Phi sao? Không phải là qua một thời gian ngắn nữa phải đi sao. Đến lúc đó. Ủy ban quản lý sẽ ít đi một đồng chí. Mà Diệp Phàm cũng bị mất đi một phiếu. Thời gian còn dài, cho đến lúc này, chúng ta cứ bình tĩnh. Chúng ta có thể bắt tay vào để kéo một số đồng chí về phía chúng ta.
Nhậm Thời Mãn cười nói.
- Vậy trong thời gian này chẳng phải chúng ta giương mắt nhìn sao.
Bành Nhất Khải hỏi.
- Không có việc gì, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Chúng ta chỉ phải chờ chưa đầy một tháng, so với mười năm thật sự là ngắn.
Nhậm Thời Mãn nói.
Nhậm Thời Mãn làm việc đúng thật là rất nhanh, vốn phải cần hai tháng mới ổn định được công việc, nhưng chỉ một tuần là ông ấy có thể nắm bắt được hết.
Cho nên, một tuần sau, thời kỳ mùa xuân của đồng chí Nhậm Thời Mãn đến rồi. Người ở trên bộ xuống tuyên bố bổ nhiệm đồng chí Nhậm Thời Mãn là thường ủy Tỉnh ủy Thiên Vân, Phó chủ tịch tỉnh kiêm Bí thư Đảng ủy khu kinh tế Hoành Không.
Đồng chí Nhâm THì Mãn là một người thật xuất sắc. Ngày nào đó, anh ta nở mày nở mặt. Ở trên bàn rượu liên tiếp mời rượu, khiến cho chính mình bị say.
10 giờ tối, hôm nay trăng đặc biệt sáng. Trong Chu Tước sơn trang có cái bàn nhỏ. Diệp Phàm, Lam Tồn Quân, Cung Chí Quân, Bao nghị ngồi vây quanh chiếc bàn uống rượu.
- Các anh thấy sắc mặt của Nhậm Thời Mãn, đúng là bộ dạng của một kẻ tiểu nhân đắc chí. Mọi ngày uống rượu chỉ nhấp một ngụm nhỏ, hôm nay đều uống cả chén: cứ nửa chén một nửa chén một. Một lúc mặt mày đã hồng hào.
Bao Nghị châm chọc nói.
- Việc này bình thường thôi, ai thăng chức chẳng như vậy chứ. Bình thường rụt rè hôm nay cũng phải thể hiện một chút chứ.
Hơn nữa. Nhậm Thời Mãn uống thả cửa để cho chủ tịch tỉnh Diệp nhìn. Cho dù tửu lượng của anh ta không tốt hôm nay cũng phải đứng trên đỉnh.
Đến khu kinh tế Hoành Không có mấy ngày, mấy ngày hôm trước Nhậm Thời Mãn vẫn rất bề bộn. Liền biến thành một vi dân đi điều tra nghiên cứu.
Hơn nữa, còn đi vài huyện nghèo khó của địa khu Giang Hoa Điền Nam. Việc này, ai cũng hiểu được người này không muốn chạm mặt chủ tịch tỉnh Diệp.
Hơn nữa, làm việc ở văn phòng tập đoàn Hoành Không anh ta cũng không muốn. Chỉ có thể lấy cớ để từ chối, thật ra chỉ là để trốn tránh thôi.
Bây giờ cơ hội đã tới, tự nhiên muốn thể hiện một chút.
Lam Tồn Quân hừ nói.
- Lần này cơ cấu trong tỉnh biến đổi không nhỏ, đồng chí Nhậm Thời Mãn vừa tiếp nhận chức vụ được một tháng liền tiến nhập vào trung tâm lãnh đạo Tỉnh ủy.
Với chức vụ trong thường ủy sau này anh ta sẽ là một mối uy hiếp mạnh đến đồng chí.
Đồng chí Kim Nhân Viễn điều đến tỉnh khác, cấp trên điều Nhậm Thời Mãn vào ban thường ủy, đồng chí phó chủ tịch tỉnh Đường Quang Hùng được phân công đến tỉnh Thiên Vân quản lý đàng đoàn.
Mất ba người của mình là một sự thử thách đối với Bí thư Ninh. Trước kia Bí thư Kim và Bí thư Ninh còn có cùng suy nghĩ, đồng chí Đường Quang Hùng vừa đến liền không hiểu được tình hình gì nữa.
Hơn nữa, Trưởng ban tổ chức cán bộ đồng chí Cát Lạp cũng bị điều đi rồi, thay thế là đồng chí Mâu Loan Nguyệt.
Quan hệ của ba đồng chí này với Bí thư Ninh không rõ ràng lắm. Mà lần này cấp trên cũng muốn thay đổi Chủ tịch tỉnh Thiên Vân, cũng thấy suy nghĩ có chút thay đổi.
Bí thư Ninh thật vất vả, xểnh ra một cái toàn bộ cục diện lập tức bị thay đổi. Nếu phải một lần nữa bị đẩy ngã, phải bài binh bố trận lại một lần nữa.
Đến lúc đó, cũng phải cân nhắc đến ý kiến của ba đồng chí này một chút. Việc này, có vẻ như không lan gần đến các đồng chí ở dưới như chúng ta. Thật ra, cũng có ảnh hưởng khá lớn đến các đồng chí cấp dưới như chúng ta.
Diệp Phàm nói.
- Đúng vậy, ví dụ như, trước kia Nhậm Thời Mãn chưa vào trong hội nghị thường ủy thì Bí thư Ninh có thể không cần lo lắng đến suy nghĩ của anh ta.
Hiện tại thì không như vậy, đặc biệt sau khi Tỉnh ủy có sự điều chuyển, bí thư Ninh phải làm lại từ đầu, phải suy nghĩ đến ý kiến của đồng chí mới đến.
Mà việc chuyển anh đến, phỏng chừng sự ủng hộ đối với phó chủ tịch tỉnh Diệp sẽ bị giảm đi không ít.
Ví dụ như, Nhậm Thời Mãn làm gì, dù sao bây giờ bí thư Ninh cũng phải cân nhắc một chút về ý kiến của anh ta.
Tôi lo lắng việc Nhậm Thời Mãn đi vào, hiệu quả và lợi ích đối với khu kinh tế Hoành Không chúng ta sẽ bị biến mất.
Lam Tồn Quân cũng có chút lo lắng.
- Người nhà Nhậm Thời Mãn đầy khắp thủ đô, dường như Bí thư Ninh và Phí gia không phải cùng một phái.
Đến lúc đó, hai người rất khó cùng đi tiểu trong một cái hồ. Đến lúc quyết định việc đại sự, Nhâm Thì Mãn có thể đòi hỏi thỏa đáng.
Còn đồng chí Đường Quang Hùng cùng đồng chí Mâu Loan Nguyệt đối với chúng ta đều là trống rỗng, căn bản là không hiểu được tình hình thực tế của hai đồng chí này.
Diệp Phàm nói.
- Thật ra tôi có biết một chút về đồng chí Đường Quang Hùng, trước kia công tác ở quốc vụ viện tôi thường xuyên thấy anh ta.
Hơn nữa, dường như có chút thân thích như người một nhà với Đường Thành. Tuy nhiên, họ hàng kiểu như bắn đại bác không tới.
Tuy nhiên, cho dù là dạng nào đi nữa, phỏng chừng, từ đây có thể suy xét ra cái gì đó?
Cung Chí Quân nói.
- Anh nói đồng chí Đường Quang Hùng có quan hệ với Đường Thành?
Diệp Phàm sửng sốt, hỏi.
- Rất có thể, nếu như có chút thân thích với Đường Thành, như vậy Đường Trạch Hỉ cũng có quan hệ cùng vói Đường Thành có phải hay không.
Nếu đúng như vậy, cũng là một loại áp lực đối với Phí gia. Ít nhất, đồng chí Đường Quang Hùng đã đến, phỏng chừng đối với vị trí của Bí thư Ninh là một loại áp lực.
Nếu như Nhậm Thì Mãn không cùng hợp tác với Đường Quang Hùng còn đỡ. Nếu như hai người này, thậm chí cả Mâu Loan Nguyệt là ba người cùng hợp tác, bí thư Ninh càng phải chịu áp lực lớn hơn.
Đến lúc đó, ba người bọn họ sẽ đưa ra yêu cầu, ví dụ như phải chỉnh đốn và cải cách khu kinh tế Hoành Không, bí thư Ninh cũng sẽ phải lo lắng có phải hay không?
Do đó sẽ khiến cho thế lực Phó chủ tịch Diệp yếu đi. Thậm chí, đến lúc đó Chủ tịch tỉnh Diệp còn phải lui từng bước.
Đương nhiên, việc này chỉ là tôi đoán thôi.
Lam Tồn Quân nói.
- Hơn nữa, bây giờ chúng ta có thể nắm chắc thắng lợi ở trên hội nghị thường vụ là do sự liên minh của các đồng chí tỉnh Điền Nam.
Bọn họ có ba phiếu. Hiện tại cơ cấu của tỉnh ủy tỉnh Thiên Vân thay đổi, sẽ khiến cho các đồng chí tỉnh Điền Nam thay đổi.
Ví dụ như, có thể ảnh hưởng đến ý kiến của đồng chí Đường gia tỉnh Điền Nam. Nếu như một đồng chí của tỉnh Điền Nam thay đổi, quyền của chúng ta trong ủy ban quản lý sẽ yếu đi.
Mà chúng ta không có khả năng hợp tác với đồng chí Nhậm Thời Mãn, còn hợp tác với đồng chí Phong Hồ Ninh phỏng chừng cũng rất khó.
Cung Chí Quân nói.
- Đáng tiếc là lão cáo già Nạp Mãi Đề Lâm của nhà máy cơ giới không bán sổ sách cho chúng ta, bằng không, nếu ông ta có thể giống như đồng chí Kiều Báo Quốc sẽ có thể giúp đỡ được Phó Chủ tịch tỉnh Diệp, thực lực của chúng ta vẫn sẽ rất mạnh.
Bao Nghị nói.
- Đương nhiên là không có khả năng để làm được, hơn nữa, cơ cấu của tỉnh Thiên Vân cũng thay đổi khiến chó Nạp Mãi Đề Lâm cũng thay đổi. Người này vốn có chút bất hòa với chúng ta, phỏng chừng cơ cấu thay đổi càng củng cố hơn tâm cơ của ông ta.
Lam Tồn Quân nói.
- Như vậy ủy ban quản lý càng thêm phức tạp.
Cung Chí Quân thở dài, liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, nói,
- Hơn nữa, một khi việc xây dựng trạm phát điện ở châu Phi khởi công, phỏng chừng tôi phải thường xuyên qua bên kia. Đến lúc đó mà họp hội nghị ủy ban quản lý e rằng Phó chủ tịch tỉnh Diệp anh sẽ gặp khó khăn.
- Ha hả, không có việc gì cả, tất cả đều do con người tạo nên, Chúng ta cũng không cần phải nghĩ đến cục diện xấu như vậy có phải hay không? Nếu như Đương Quang Hùng có quan hệ với Đường gia, thật ra tôi có thể nói một chút.
Diệp Phàm nói.
- Thực sự như vậy, chúng ta cứ để chuyện Đường Thành sang một bên đi.
Bao Nghị cười nói.
- Ừ, chỉ cần Đường Thành ra mặt trong chuyện này. Dù sao Đường Quang Hùng cũng phải giữ thể diện một chút có phải không?
Lam Tồn Quân cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.