Chương trước
Chương sau
- Ha hả, chuyện này để nói sau. Tuy nhiên, tôi muốn tuyên bố với mọi người một chút. Việc bổ nhiệm Chủ nhiệm văn phòng khu quản lý còn chưa có quyết định, tạm thời đồng chí Trương Kiệt sẽ đảm đương việc ghi chép biên bản. Đồng chí Nhậm Thời Mãn tràn ngập khí phách.
Về việc này Diệp Phàm cũng không phản đối, đây là phạm vi quyền lực của Nhậm Thời Mãn. Đương nhiên, vừa rồi nhìn Nhậm Thời Mãn một chút, cũng làm cho người này biết mình không là người tốt. Tác dụng như vậy là đủ rồi, đương nhiên, Khổng Ý Hùng tủi thân một chút.
- Các đồng chí, hôm nay cho dù có chuyện gì mọi người cũng phải thương lượng cùng nhau một chút. Ban quản lý khu kinh tế thành lập, tuy nhiên, địa điểm xây dựng trụ sở đến giờ vẫn chưa thu xếp được. Hy vọng trong các đồng chí có đồng chí có thể can đảm hiến kế. Thật ra chuyện này rất khó. Tất cả mọi người chỉ cần tự giới thiệu đơn giản một chút thôi.
- Bí thư Nhậm, trụ sở tập đoàn Hoành Không còn có rất nhiều phòng để chống. Không bằng chúng ta mượn để dùng trong khi chờ xây dựng trụ sở của chúng ta có phải không? Dương Chí Thăng nói.
Diệp Phàm nghe rõ, phỏng chừng người này luôn lặng lẽ theo dõi hướng đi của tập đoàn Hoành Không.
Buổi sáng xảy ra việc chắc chắn người này sớm đã biết rồi. Hiện tại muốn cho mình và Nhậm Thời Mãn phải giao chiến với nhau mới được.
- Đúng vậy, lúc trước quy hoạch Hoành Không xin năm trong mười một hạng mục công trình trọng điểm quốc gia, hai tỉnh có xin tạm thời để tất cả nhân viên tạm thời ở tổng bộ tập đoàn Hoành Không.
Ngoại trừ trụ sở chính của tập đoàn Hoành Không ra, dường như các địa điểm khác đều không thích hợp. Hiện tại thị trấn Hoành Không đang xây dựng, trên cơ bản các đơn vị đều được mở rộng
Lấy bừa một mảnh để xây dựng là không được. Nhưng thật ra điều kiện của trụ sở cũng không tồi, sắp xếp xử lý để chờ cũng tương đối là thích hợp. Trợ lý Chủ tịch tỉnh Điền Nam Mộc Hùng Phi cười nói.
Lần này đồng chí ở tỉnh Điền Nam vào ban quản lý có ý gì không Diệp Phàm vẫn chưa biết được, tuy nhiên, Diệp Phàm cảm giác lần trước bọn họ muốn xử phạt mình so với thái độ bây giờ dường như có chút thay đổi.
Cho nên, vị trợ lý Mộc này phỏng chừng tiếp cận mình hơi khó. Diệp Phàm cũng có chút buồn rầu, đảng ủy ban quản lý không cẩn thận sẽ trở thành một nồi lẩu thập cẩm.
Đơn vị khu vực nào cũng có, sẽ rất rối loạn. Phải nắm các đồng chí trong đảng ủy ban quản lý là việc rất khó khăn.
Cho nên, trong bàn bạc công việc phỏng chừng đều có chút hiếu chiến
- Vấn đề mấu chốt là đồng chí Diệp Phàm một tay đảm nhiệm tập đoàn Hoành Không, hiện tại lại kiêm chức Phó Bí thư đảng ủy ban quản lý. Cho nên, chúng ta muốn dùng nhờ một chút cũng phải nói chuyện với Phó Chủ tịch tỉnh Diệp có phải không? Hơn nữa, còn có thể tiết kiệm một khoản tiền lớn. Nếu tìm chỗ khác, còn phải mất thời gian để sửa chữa. Nạp Mãi Đề Lâm nói.
- Ha hả, đương nhiên là tôi không có ý kiến. Vốn tôi đã giao cho đồng chí Khổng Ý Hùng toàn bộ tầng hai của trụ sở.
Mà trước khi xin địa điểm tạm thời cũng thiết lập tại tầng hai. Hơn nữa, còn giao cho đồng chí Ý Hùng, có nói là buổi sáng hôm nay Bí thư Nhậm có đến đây.
Không hiểu được là bí thư Nhậm có nhìn qua không, hoặc là xem qua cảm thấy không hài lòng. Việc này đơn giản thôi, tôi có thể giao cho đồng chí Ý Hùng chỉnh đốn và sửa sang là được.
Đương nhiên, nếu Bí thư Nhậm cho rằng ở chỗ khác để làm việc tôi cũng không có ý kiến gì cả. Diệp Phàm cười nói.
Nghe Diệp Phàm nói, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Nhậm Thời Mãn.
- Buổi sáng tôi đã nhìn qua, tổng thể có thể nói là được. Tuy nhiên, cho chúng tôi sử dụng một tầng, sẽ mang đến cho tập đoàn Hoành Không rất nhiều bất tiện.
Hơn nữa, phòng họp còn ở trên tầng 4, mà địa điểm làm việc của chúng tôi ở tầng hai. Cũng có chút không tiện, cho nên muốn tới khách sạn Hoành Không.
Ở chỗ này lại có đầy đủ thiết bị phục vụ cho công việc. Hơn nữa, sau giờ làm việc buổi trưa đại bộ phận các đồng chí trong ủy ban quản lý đều phải nghỉ ngơi, có một số đồng chí còn muốn ngủ một chút.
Trong khi chưa tìm được trụ sở. Khách sạn Hoành Không là rất thích hợp, ăn ngủ, làm việc đều ở một chỗ. Nhậm Thời Mãn nói đến đây liếc mắt nhìn mọi người một cái, cười nói, - Các đồng chí, mọi người có thấy đúng không? Có phải như vậy sẽ tiện hơn nhiều so với làm việc ở trụ sở của tập đoàn Hoành Không. Hơn nữa, tập đoàn Hoành Không vẫn có thể triển khai công việc một cách bình thường có phải không?
- Thành viên của ủy ban quản lý là không ít, một ngày vừa phải thuê văn phòng làm việc vừa phải thuê chỗ ở, như vậy ủy ban quản lý lại phải mất thêm một khoản tiền.
Mà chúng ta xây dựng trụ sở mới không thể dưới một năm được. Hiện tại ngay cả địa điểm để xây dựng còn không có.
Tính tiền thuê một năm không phải là số tiền ít. Nếu như dùng chỗ tiền đó vào việc khác cho ủy ban quản lý, chẳng phải là sẽ tạo ra hiệu quả trong việc tăng thu giảm chi sao?
Bằng không, ủy ban quản lý chúng ta vừa mới thành lập cũng có thể tạo ấn tượng tốt cho người dân. Lam Tồn Quân nói.
Đương nhiên, sau một hồi nói cuối cùng cũng là muốn đẩy Nhậm Thời Mãn vào trụ sở của tập đoàn Hoành Không, làm cho lão già này cảm thấy buồn bực.
Đúng vậy, hơn nữa, không phải chỉ có những việc đó đâu đồng chí Tồn Quân? Chu Gia Sinh bỗng nhiên nói.
- Ừ, chuyên viên Chu còn cho rằng có việc gì cần suy xét nữa, mời nói ra. Lam Tồn Quân có vẻ khá khách sáo.
- Tuy nói bây giờ khách sạn có thể đồng ý cho chúng ta làm việc ở khách sạn.
Tuy nhiên, phỏng chừng, không đến nửa tháng, có phải sẽ thành lập các bộ phận trực thuộc ủy ban quản lý hay không.
Ví dụ, văn phòng ủy ban quản lý, ban tuyên giáo ủy ban quản lý, phòng tổ chức ủy ban quản lý, cục công an ủy ban quản lý, phòng bảo vệ ủy ban quản lý
Nhiều đồng chí như vậy lấy đâu ra chỗ để làm việc, phỏng chừng tạm thời chúng ta cứ cùng ở chung một chỗ.
Đến lúc đó, sẽ rất đông người vào trong khách sạn Hoành Không. Đến lúc đó, có phải sẽ đổi địa điểm có phải không.
Mà ở trụ sở tập đoàn Hoành Không có những ưu thế này, tòa nhà trụ sở lớn như vậy, một tầng còn có trên trăm phòng.
Các đồng chí có đông đến mấy, cho thêm ba bốn phòng vào cùng lúc cũng được, mười mấy phòng cũng có thể có phải không?
Hơn nữa, tiền thuê phỏng chừng bí thư Diệp cũng sẽ không lấy, cũng có thể giúp tỉnh chúng ta bớt một số tiền lớn.
Ở khách sạn thì đương nhiên là thoải mái, làm việc, họp hành, ăn ngủ đều theo dây chuyền, tuy nhiên, chỉ sợ không chịu nổi tiền. Chu Gia Sinh nói.
- Các bộ phận khác có thể ra ngoài được, ví dụ, cục công an có thể mượn tạm cục công an của tập đoàn Hoành Không.
Hơn nữa, phỏng chừng cục công an của ủy ban quản lý sẽ lấy các thành viên trong cục công an tập đoàn Hoành Không làm nòng cốt.
Còn các ngành khác cũng có thể thử làm theo. CÒn khách sạn chỉ là chỗ ăn ở, họp hành, làm việc cho các thành viên trong bộ máy ban quản lý. Đồng chí Bành Nhất Khải, trợ lý chủ nhiệm quốc tư ủy nói.
- Ha hả, cái chính là các đồng chí không nghĩ tới một vấn đề tối quan trọng. Lúc này, Phong Hồ Ninh ha hả cười nói.
- Ý của phó Chủ tịch tỉnh Phong là gì? Bành Nhất Khải ngạc nhiên, hỏi.
- Toàn bộ các thành viên trong bộ máy ủy ban quản lý chúng ta ăn ở tại khách sạn, còn kéo theo người phục vụ.
Còn các đồng chí phía dưới lại không được như vậy.
Việc đãi ngộ như vậy là khác nhau, hơn nữa, nếu như việc này rơi vào cấp trên, lãnh đạo cấp trên sẽ nói chúng ta thế nào?
Có thể cho rằng đồng chí như chúng ta xa rời quần chúng. Có địa điểm làm việc không làm lại còn ở khách sạn.
Ở khách sạn đương nhiên là thoải mái, nhưng trong lòng lãnh đạo cảm thấy thoải mái sao? Trong lòng các đồng chí thoải mái sao? Trong lòng quần chúng nhân dân thoải mái sao?
Phong Hồ Ninh hỏi liên tiếp ba câu.
- Đúng rồi, có thể còn nói chúng ta rất xa hoa. Ngày mai báo chí sẽ viết, ủy ban quản lý khu kinh tế vừa thành lập, các thành viên trong bộ máy không nghĩ đến tiết kiệm chi tiêu để dành tiền cho xây dựng, mà tất cả chỉ đều chú trọng đến sự hưởng thụ của bản thân.
Ăn ở, làm việc, họp hành ở khách sạn 5 sao. Cũng có người hiểu chuyện thậm chí có thể nói ở khách sạn để tìm hoa gì đó.
Vậy là chúng ta sẽ có thể gặp phiền toái. Lời nói Dương Chí Thăng sắc bén, người này ra vẻ ép Nhậm Thời Mãn quay về tòa nhà trụ sở của Diệp Phàm.
Như vậy chỉ cần đồng chí Nhậm Thời Mãn nghĩ đến văn phòng, nghĩ đến Diệp Phàm ngồi ở trên tầng 4 cao hơn, tự nhiên bí thư ông ta sẽ tức giận. Sẽ tìm ra rất nhiều lý do để thả.
- Đồng chí Chí Thăng, nói rất có lý. Việc ở khách sạn quả là hoang phí, sẽ bị ảnh hưởng.
Tuy nhiên, chắc chắn chúng ta sẽ vượt qua. Khách sạn Hoành Không là đơn vị trực thuộc tập đoàn Hoành Không, là khách sạn của một tập đoàn lớn.
Là khách sạn 5 sao. Chỉ dùng để đón tiếp lãnh đạo nghỉ ngơi và để tạm thời làm việc, hội nghị.
Không có rối loạn gì cả.
Vẻ mặt Diệp Phàm nghiêm túc, nói.
- Ha hả, tôi chỉ suy nghĩ theo cách khác. Cũng không phải ý muốn nói khách sạn Hoành Không có rối loạn gì cả. Dương Chí Thăng cười gượng hai tiếng.
- Có điều chính là không thể nói linh tinh, nếu truyền đi ra ngoài còn gì nữa. Đồng chí Chí Thăng, điểm này anh cần phải chú ý. Nhâm Thì Mãn thản nhiên hừ một tiếng.
Liếc mắt nhìn mọi người một cái, nói, - Như vậy xem ra, ở khách sạn để làm việc có chút vấn đề. Các đồng chí cho rằng đi đâu làm việc thì thuận tiện hơn.
- Ngoài trụ sở tập đoàn Hoành Không ra còn có chỗ nào dễ dàng hơn? Hơn nữa, người ta rất nhiệt tình, nhường cả một tầng, có trên trăm phòng.
Điều kiện lại không tồi, còn không lấy tiền, đây đã là sự giúp đỡ rất lớn của tập đoàn Hoành Không đối với ủy ban quản lý.
Chẳng qua là phòng họp ở trên tầng bốn, việc này có cái gì bất tiện chứ? Việc chúng ta đi cầu thang không phải là một cách để chúng ta thư giãn sau thời gian làm việc sao? Cung Chí Quân hừ một tiếng.
- Địa điểm làm việc ở tập đoàn Hoành Không thích hợp hơn so với ở trấn Hoành Không. Lam Tồn Quân cũng gật đầu đồng ý nói.
- Văn phòng sẽ được đặt ở trụ sở chính của tập đoàn Hoành Không, tuy nhiên, văn phòng có chỗ đứng. Vấn đề địa điểm vẫn là một vấn đề lớn. Không thể ở khách sạn lâu dài, sẽ có những tin đồn ở bên ngoài. Nhậm Thời Mãn không thể không gật đầu, nếu không gật đầu chẳng phải sẽ đối đầu với mọi người trong cuộc họp lần đầu tiên.
- Ha ha, ở khách sạn một tháng cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa, ủy ban quản lý còn chưa có quyết định thành lập. Phỏng chừng các đồng chí sẽ về, chỉ có họp mới có thể ở lại đây. Thời gian ở cũng không nhiều. Chỉ có vài vị là ở đây một thời gian dài, cũng không phải quá khó khăn để giải quyết. Diệp Phàm cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.