̣ trí là do người tạo ra.
- Làm sao có thể nói không có vị trí thích hợp được? Vị trí là do người tạo ra mà, điều chỉnh một chút là có thôi.
Vấn đề mấu chốt là bây giờ tuổi tác của cậu vẫn còn quá trẻ, thăng lên Phó Chủ tịch tỉnh thì thực sự là trướng mắt.
Phó Chủ tịch tỉnh 30 tuổi, khó đấy, ôi…
Triệu Xương Sơn thở dài,
- Nếu ở Tập đoàn Hoành Không cũng đã là gần như một Phó Bộ tham chiếu rồi. Việc này chẳng phải trong lòng cũng có chút không thoải mái sao?
- Đó là đương nhiên, nếu nói trong lòng thoải mái thì là nói dối. Không thoải mái cũng chẳng có cách nào, ai bảo tôi không thể lớn thêm vài tuổi nữa chứ.
Diệp Phàm cười nói.
- Việt Đông chúng tôi cũng có nhà máy cấp Phó Bộ, hay là đi qua một chuyến nhỉ?
Triệu Xương Sơn cười nói.
- Khỏi cần, như nhau thôi. Hơn nữa nghe nói anh Triệu có lẽ cũng sắp đi rồi phải không? Đến khi anh đi, tôi ở đó chẳng phải là rắc rồi hay sao?
Diệp Phàm nói thẳng.
- Ha ha, cũng đúng. Thời gian tôi ở Việt Đông cũng không ngắn nữa. Đi là chuyện sớm hay muộn. Tuy nhiên, bất kể tôi đi đâu. Việc của cậu tôi sẽ ghi nhớ.
Biểu hiện của Triệu Xương Sơn hôm nay rất tích cực.
- Cảm ơn anh Triệu.
Diệp Phàm nói.
Bữa tối, “địa chủ” Đổng Oanh Oanh mời khách.
Đổng Oanh Oanh tung tăng đến, mặc bộ quần áo kiểu lễ phục dạ hội cổ rất thấp. Đổng Oanh Oanh hơi cúi người xuống là có thể nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762599/chuong-3307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.