- Dạy học chính là hệ thống giáo dục, phỏng chừng không có gì chúng ta có thể đánh gần cầu. Hơn nữa, người ta muốn cần cái gì Trịnh Tùng Tiền cũng có thể giải quyết.
Còn việc con gái ông ta mới về công tác, lại không cần chúng ta thu xếp gì. Nhưng thật ra lão đại Trịnh Trạch Quốc đã công tác ở trong quân đội, giữ chức Phó sư trưởng.
Dự định ngày mai ở nơi này chúng ta có thể ‘phá vỡ’ huyền cơ không?
Diệp Phàm vừa nghe, trong lòng nhất thời suy đoán.
- Ha hả, cậu có thể thử xem.
Thiết Chiêm Hùng cười nói. Cũng không hiểu được người này dùng thủ đoạn gì, gần hai giờ sau liền gọi điện thoại tới, đương nhiên, trước kia lão Thiết công tác ở Tổ đặc nhiệm A, cũng biết không ít các đồng chí trong hệ thống quân đội Trung Quốc.
Người này cười nói:
- Đúng là tìm được thời cơ.
- Nói mau nói mau.
Diệp Phàm có chút nóng vội, hai tháng xuống đây trên lưng cũng gánh quá nhiều áp lực lớn.
- Trịnh Trạch Quốc cũng là công tác 30 năm nay, đeo quân hàm đại tá, giữ chức vụ Phó sư trưởng. Phó sư trưởng ở Tây Nam.
Tuy nhiên, ở sư đoàn của bọn họ không có sư trưởng. Nghe nói là sư trưởng bị bệnh nằm trên giường đã gần một năm nay. Mà ở trên phỏng chừng có ý muốn Trịnh Trạch Quốc tiếp nhận chức Sư trưởng.
Nhưng đến bây giờ Trịnh Trạch Quốc vẫn còn thiếu một cơ hội để nở mày nở mặt thôi. Cơ hội đã đến, bộ phận nhận lệnh của cấp trên thực sự di chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762596/chuong-3304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.