Chương trước
Chương sau
Tuy nhiên, vừa nghĩ cao tăng Tuyết Y chẳng qua chỉ là một Hồn khí của người đã chết còn tồn tại mà thôi. Hơn nữa, là một cao tăng bình thường mà nói thì chẳng phải là người độc ác, Diệp Phàm cũng đi vào trong.
Khi vừa đi vào Diệp Phàm tỏ ra đặc biệt thành kính, ngay từ ngoài cửa hắn đã bước một bước lại quỳ một bước.
Tuy nhiên, cử động của Diệp Phàm lại khiến cho 4 người Ngô Tuấn ngơ ngẩn.
- Đây là làm gì thế? Đường Thành hỏi, đầu óc mơ hồ.
- Ha ha, Diệp tổng đang cầu tài mà, còn cầu bình an nữa, đương nhiên phải thành kính mới chút rồi. Hơn nữa, Diệp tổng là người trước giờ tin Phật. Mẹ của anh ấy 1 tháng 3 ngày ăn chay. Diệp tổng là hiếu tử, đương nhiên cũng phải như thế rồi. Ngô Tuấn sau khi giật mình liền nói dối.
Đường Thành vừa nghe thiếu chút nữa thì bật cười thành tiếng, biết là chỉ để lừa Tuyết Lý Hồng thôi. Thế là vội vàng phối hợp gật đầu không ngớt. Nói: - Ừm, tôi nhớ có lần Diệp tổng thay bà nội của anh ấy đến chùa ăn chay một tháng liền.
Một tháng đó vất vả cho Diệp tổng, phải kiêng thịt một tháng mà. Hơn nữa, hàng ngày sáng sớm đã phải tắm rửa thay quần áo.
Suốt một tháng liền, người bình thường cũng rất khó mà làm được, huống chi Diệp tổng người ta là một ông chủ lớn có phải không nào?
Lần này Xa Thiên phải ngậm chặt miệng vào thì mới nhịn được cười.
- Diệp tổng đúng là thành tâm. Tuyết Lý Hồng gật gật đầu.
Cuối cùng đã đến trước tượng của Tuyết Y đại sư.
Diệp Phàm chưa từng thành kính như thế bao giờ, 3 quỳ 9 lạy đầu đập xuống đất kêu lên cồm cộp.
- Thành tâm ở tâm, không phải ở bề ngoài. Lúc này một giọng nói vang lên.
- Vãn bối thể hiện sự biết lỗi đối với tiền bối. Vừa rồi đã không thành tâm muốn vi phạm quy tắc quấy rầy pháp thân của tiền bối. Chủ yếu là bên trong không có đèn, mà 4 người đi vào đều là bằng hữu tri tâm của vãn bối. Vãn bối lo lắng bọn họ bị thương. Diệp Phàm giải thích nói.
- Ngươi có Biên Bức nội công đã biến dị, hơn nữa, lại có công lực Tiên Thiên. Quả là bất phàm. Ta cũng phát hiện trong người ngươi hình như không chỉ có 1 đan điền, đúng là quái dị. Điều này chứng tỏ cơ thể ngươi đặc biệt. Phàm là những kẻ cơ thể đặc biệt đều có thành tựu không bình thường. Ngươi chính là người ta đã lựa chọn. Tuyết Y cao tăng nói.
- Vãn bối không hiểu ý của tiền bối là gì? Trong lòng Diệp Phàm lo lắng, vội vàng vận công cảnh giác.
- Thả lỏng đi. Không cần phải lo lắng, ta chẳng hề có ý ác đối với ngươi. Bần tăng đã chết mấy nghìn năm rồi.
Tuy nhiên, cho tới bây giờ, bần tăng ta có một tâm nguyện. Đó chính là muốn quay trở lại xem xem, hơn nữa, ngày xưa trước khi ra đi bần tăng đã chọn được nơi để toạ hoá.
Chỉ là bởi vì một chuyện đột xuất xảy ra nên đã khiến cho tâm nguyện của bần tăng trở thành bọt nước. Cho đến bây giờ bần tăng luôn ở đây để chờ người có duyên.
Đã mấy nghìn năm rồi, một chút nội tinh hồn để lại trước khi bần tăng toạ hoá đã sắp tiêu tan hết rồi.
Vốn cho rằng tâm nguyện của ta đã tiêu tan rồi. Không ngờ lại gặp được ngươi. Tuyết Y cao tăng nói.
Diệp Phàm phát hiện, 6 hạt Xá lợi lại đột nhiên nhảy lên trên không phía trên cái bát. Giống như là 6 ngọn nến quây thành một vòng, hình thành một vòng tròn rất lạ.
- Tiền bối muốn vãn bối làm việc gì, người cứ dặn dò là được rồi. Chỉ cần vãn bối có năng lực hoàn thành. Chắc chắn sẽ đi làm. Diệp Phàm rất cung kính nói.
Chuyện đùa, không cung kính mà được sao? Có trời mới biết được Tuyết Y cao tăng khi còn sống là hòa thượng đạt cảnh giới nào. Dựa vào hồn khí của người ta có thể tồn tại được mấy nghìn năm rồi thì ít nhất cũng là cao thủ cùng đẳng cấp với Lô Định Tông.
- Bần tăng đến từ Thiên Trúc Quốc. Cũng chính là Hoàn Dương Viên Kính Tự của Ấn Độ bây giờ, sau khi ngươi đến Ấn Độ hỏi thăm thì sẽ có thể tìm thấy.
Bởi vì Hoàn Dương Viên Kính Tự rất nổi tiếng. Quy mô cũng tương đối cao. Chỉ cần cậu đưa Xá lị của ta về cho an táng ở tháp Vạn Phật trong chùa này, bần tăng sẽ tặng cho cậu một thứ giống như thế. Tuyết Y Cao tăng nói.
- Nhấc tay là có thể làm được, vãn bối không cần thù lao gì cả. Đương nhiên là Diệp Phàm nói dối, muốn nhưng mà không dám nói mà thôi.
- Ha ha, ta tuy ta rất ít giao lưu với người hiện đại. nhưng cũng đã có tương đối nhiều người hiện đại đến thăm viếng ta. Ta có thể hiểu được tâm tư của ngươi, ngươi không phải là không muốn, chỉ là ngươi sợ. Tuyết Y Cao tăng cười nói.
- Ha ha, cũng là lo lắng một chút thôi. Diệp Phàm gật đầu nói.
- Lo lắng điều gì? Tuyết Y cao tăng hỏi.
- Việc này cũng khó nói, phàm là những sự việc chưa biết đối với chúng ta mà nói đều có chút lo lắng. Hơn nữa, ngay cả Biên Bức nội công của vãn bối Đại sư cũng có thể một tát đánh bay ra ngoài. Việc này còn khó hơn đánh trực tiếp vào cơ thể của tôi. Bởi vì Biên Bức nội công mắt thường không nhìn thấy được, trừ khi là tôi muốn để cho người khác nhìn thấy.
Vì thế nếu Đại sư muốn giết tôi thì có lẽ dễ như trở bàn tay. Cho nên không lo lắng là nói dối.
Diệp Phàm nói.
- Ha ha ha Tuyết Y Cao tăng bật cười, còn 6 hạt Xá lị cũng đang rung lên. Giống như một cái mồm vậy, rất lâu sau mới nói: - Chàng thanh niên, ngươi không nói thật đấy chứ? - Tôi nói đều là nói thật. Diệp Phàm mạnh rạn nói.
- Ngươi sợ ta lợi dụng dùng pháp thủ nội công chuyển sinh để đoạt lấy thân thể của ngươi có phải không nào? Câu này của Tuyết Y Cao tăng nói ra, Diệp Phàm khó tiếp tục kìm nén mối lo sợ trong lòng, ngẩng đầu nhìn những hạt Xá lị đang quay tròn thành một vòng trên không trung.
- Tiền bối cũng biết việc này? Diệp Phàm không đành được liền hỏi. - Ha ha, tiêu chí của cao thủ Thoát Thần Cảnh chính là có thể dùng nội công chuyển sinh để tái sinh. Đây là nguyên nhân mà rất nhiều cao thủ muốn đột phá lên Thoát thần cảnh muốn đạt được trường sinh. Đương nhiên, pháp môn này rất khó hoàn thành. Bằng không bần tăng đã sớm chuyển sinh rồi, hà tất chỉ còn lại một ít hồn khí này. Thực ra, chỉ dựa vào một ít hồn khí này thì chẳng có cách nào thực hiện được pháp môn nội công chuyển sinh. Chắc ngươi đã từng nhìn thấy cao thủ cùng đẳng cấp như ta? Chắc cũng hiểu một chút về pháp môn chuyển sinh. Bằng không ngươi sẽ chẳng hỏi ta như thế có phải không nào? Tuyết Y cao tăng nói.
- Ừm, tôi cũng nghe nói như vậy. Tuy nhiên, tôi vẫn lo lắng. Dù sao, cao thủ ở đẳng cấp như người thì căn bản không trình độ thấp như vãn bối đây không thể nào đọ lại được. Nói thật là tôi không muốn để cho người khác cướp đi cơ thể mình. Bởi vì tôi còn muốn sống, mà không phải là cơ thể còn sống nhưng lại mất đi tinh thần. Diệp Phàm nói.
- Nói cũng đúng, thực ra ta đã lựa chọn ngươi không phải bởi vì ngươi là cao thủ Tiên thiên. Mà bởi vì trong cơ thể của ngươi cũng có phật khí. Tuyết Y cao tăng nói.
- Phật khí? Diệp Phàm giật mình.
- Đúng vậy, nội công của ngươi rất đặc biệt. Giống như ẩn chứa Phật khí, nhưng lại cũng ẩn chứa độc khí. Phật khí tẩy sạch tâm hồn con người, còn độc khí lại hại người. Hai loại khí này làm sao có thể dung hòa thành một được, vì thế bần tăng ta cũng rất nghi ngờ. Tuy nhiên, chàng thành niên, Phật khí của ngươi từ đâu có được? Tuyết Y cao tăng nói.
Diệp Phàm biết không che dấu được, đương nhiên, cũng là nhờ ông ấy nhắc thì mới nhớ đến nội công khi dùng Bàn Nhược Chuyển Tức Pháp hút được từ bộ xương của Bảo Chí Thiền Sư trong Hàn Đàm, có lẽ chính là nguyên nhân có Phật khí.
- Bảo Chí, Hàn Đàm, ôi Tuyết Y cao tăng đột nhiên thở dài.
- Đại sư hình như quen biết Bảo Chí thiền Sư? Diệp Phàm sửng sốt.
- Nó là đồ đệ của ta, ngươi nói có quen hay không. Chỉ có điều sau này cũng mấy chục năm rồi không gặp.
Không ngờ nó đã tọa hóa ở Hàn Đàm rồi. Công lực của nó vẫn chưa thể đột phá mà. Ngay cả một chút hồn khí cũng không có cách nào bảo tồn lại được.
Đây cũng là ta cảm thấy nguyên do mà ta cảm thấy có cảm giác thân thiết đối với ngươi. Nói ra đây cũng là một cơ duyên, thế gian rộng lớn, tỷ lệ cơ hội chúng ta gặp nhau rất nhỏ, ông trời lại để chúng ta gặp mặt ở thế giới minh nương võ hiệp. Khẩu khí của Tuyết Y cao tăng tràn đầy sự đau thương. - Tham kiến đại sư. Diệp Phàm lại thành kính bái lạy.
- Không cần, bái rồi là được. Ngươi xem xem cái này 6 hạt Xá lị của Tuyết Y cao tăng rung lên, đột nhiên hào quang tăng mạnh. Một hư ảnh to bằng nắm đấm chân đang ngồi xếp bằng hiện lên ở giữa 6 hạt xá lị. Nét mặt rất giống với bức tượng được khắc ở trên giường, Diệp Phàm hiểu rằng, đó chắc hẳn là hồn khí của Tuyết Y cao tăng ngưng tụ thành. - Đại sư hiện chân thân, Diệp Phàm rất vinh hạnh. Diệp Phàm nói.
Đúng lúc này, Tuyết Y cao tăng đột nhiên đưa tay vẽ một đường, bỗng nhiên trên không trung xuất hiện thứ giống như cổng trời. Mà sao trên không lóe lên, Diệp Phàm chợt hết sức kinh ngạc, cánh cổng trời này rất tương tự với cánh cổng trên không mà bức tượng to lớn ở đảo Thủy Tinh đã vẽ ra. Lẽ nào Tuyết Y cao tăng cũng có liên quan đến việc này?
- Đại sư biết cổng này ở đâu không? Hơi thở của Diệp Phàm chợt gấp gáp. - Diệp Phàm, có phải ngươi đã nhìn thấy thứ tương tự? Tuyết Y cao tăng hỏi. - Ừm, tôi đã từng thấy một bức tượng rất lớn ở đảo Thủy Tinh cũng đã vẽ ra cái này. Lúc đó còn cho rằng là ảo cảnh. Bây giờ nhìn cảnh tượng đại sư vẽ ra rất giống với thứ tôi đã được nhìn thấy. Diệp Phàm nói.
- Ha ha, khi đó bần tăng cũng là vì tìm kiếm cánh cổng trời này mà dẫn đến mình tọa hóa ở Mộc Tháp Tự này mà không trở về được.
Tuy nhiên, bần tăng tặng cho ngươi thứ tốt cũng chút liên quan với cổng trời này. Theo truyền thuyết Xà Mị của Võ vương Mễ Tác Bỉ Khâu bị Cửu Chỉ Thần Đạo của Cửu Diệu đảo cướp đi.
Mà thứ mà bần tăng có được lại có liên quan với Cửu Diệu đảo. Khi đó tìm kiếm bí mật của Võ vương đã trở thành đại sự phấn chấn lòng người nhất trong võ lâm. Tuyết Y cao tăng nói, - Lúc đó rất ác liệt, bần tăng là một hòa thượng, vốn nên thành tâm tu hành.
Sau đó không thể nào kiềm chế được sự hấp đẫn và đã gia nhập vào vòng xoáy đó, cuối cùng là bỏ mình chết nơi đất khách quê người này.
Làm người mà, không thể quá tham lam, tham niệm nổi lên, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
- Đó là vì bí mật của Võ vương quá mê hoặc người, nghe nói chính là Võ vương đột phá đến trình độ của cao thủ Thoát Thần Cảnh.
Việc này hình như có liên quan với việc kéo dài sự sống. Thêm một đẳng cấp nữa thì có thể sống đến 300 năm tuổi.
Trên đời này, ai chẳng lại muốn chết. Cho nên đã dẫn động bốn phương, bao nhiêu cao thủ Thoát Thần Cảnh đã chết ở đảo Thủy Tinh. Diệp Phàm nói, - Hơn nữa hoạt động này cứ diễn ra trong mấy nghìn năm, nhưng lại có bao nhiêu cao thủ thực sự đã đến đảo Thủy Tinh.
- Nói rất đúng, chính xác là như thế. Bí mật của Võ Vương đã giết biết bao nhiêu người. Ta nghi ngờ bản thân việc này là một âm mưu cực lớn.
Chỉ là Võ Vương chính là quyền uy của giới võ lâm, ai cũng không dám thuyết phục mình đi tin tưởng đây là một âm mưu.
Tất cả đều trở thành thiêu thân lao vào lửa. Mấy nghìn năm sau, người chết biết bao nhiêu, xương trắng chất đầy. Tuyết Y cao tăng thở dài, - Ngay cả Cửu Chỉ Thần Đạo mà nói cũng là một người thần bí.
Cũng có biết bao nhiêu người tìm kiếm nơi ở của hắn, kỳ vọng thông qua hắn có thể lại tìm thấy bí mật của Võ Vương.
Bởi vì, Cửu Chỉ có thể trộm đi Xà Mị của Võ Vương, hắn nhất định rất hiểu về đảo Thủy Tinh. Như thế cứ đảo đi đảo lại, người chết ngày càng nhiều. Loạn hết cả lên. - Đan Phi Tử, Đại sư có nghe nói qua về người này không? Diệp Phàm hiếu kỳ hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.