Chương trước
Chương sau
- Tôi hiểu, trợ lý Cái anh cho tôi xin một đề cử thì sao?
Tằng Vân Nhàn tỉnh táo tinh thần.
- Diệp Phàm nói là nể mặt tôi cho thành phố Hạng Nam ba chỉ tiêu, Chủ tịch thành phố Lam chắc chắn lấy một chỉ tiêu.
Còn lại hai cái, một cái liền cho ông, còn chỉ tiêu cuối cùng, Diệp Phàm cũng nhắc với tôi.
Nói là người phụ trách công tác tư tưởng của Ủy ban, người này làm công tác đảng, quen thuộc nghiệp vụ khối doanh nghiệp. Ví dụ như đồng chí Thái Trung Thiên phân công quản lý công tác Đảng Đoàn của thành phố Hạng Nam cũng thích hợp. Trừ anh ta ra những đồng chí khác của thành phố Hạng Nam đều không thích hợp.
Cái Thiệu Trung nói, Tằng Vân Nhàn lập tức hiểu được.
Cái Thiệu Trung mục đích chính là tạo ảnh hưởng cho Thái Trung Thiên.
Mà Cái Thiệu Trung biết mình và Thái Trung Thiên quan hệ cũng không tồi, có lẽ đây mới là nguyên nhân Cái Thiệu Trung tìm mình tâm sự.
Tằng Vân Nhàn cảm thấy hết sức thất vọng, nhưng lập tức che dấu. Hơn nữa, có thể có một đồng lõa bên trong tốt hơn so với một mình nhiều lắm.
Đương nhiên, Tằng Vân Nhàn cũng cảm giác được một cái gì đó khác. Có lẽ là Diệp Phàm muốn đem Dương Chí Thăng nhập vào đội ngũ của mình.
Tằng Vân Nhàn không khỏi có chút buồn cho Dương Chí Thăng. Cái Thiệu Trung mạnh mẽ như thế còn không vượt qua Diệp Phàm thì Dương Chí Thăng có lẽ cũng sẽ rập khuôn như vậy.
Việc này Tằng Vân Nhàn tìm cơ hội thích hợp cùng Thái Trung Thiên hàn huyên một chút, người này quả nhiên có chút động tâm.
Tuy nói không trực tiếp nói ra nhưng thái độ của Thái Trung Thiên cũng có thể thấy được chút gì đó.
- Thái Trung Thiên là một cậu em tốt.
Cái Thiệu Trung cười nói.
- Động tâm không bằng hành động thôi.
Diệp Phàm cười nói.
- Còn phải thêm lửa có lẽ mới có thể thúc đẩy anh ta quyết định cuối cùng.
Cái Thiệu Trung cười nói.
- Việc này dễ, tạo ra chút tin đồn đi. lão Thái trong mấy ngày này sẽ lập tức thành lập ban Đảng.
Diệp Phàm cười nói.
- Ôi, cái chuôi lửa này của cậu đúng là tốt.
Cái Thiệu Trung cười nói
- Có lẽ, Thái Trung Thiên muốn nhập bọn còn phải thể hiện một chút mới được.
Hai ngày sau, trong hội nghị thường vụ Lam Tồn Quân đề xuất vấn đề trợ cấp cho dự án khai thác du lịch.
Kết quả khiến Dương Chí Thăng thiếu chút nữa ném bàn hội nghị đi. Bởi vì, mười ba ủy viên thường vụ thành ủy đã chiếm bảy phiếu tán thành.
Thái Trung Thiên không ngờ vô thanh vô tức phản chiến, hơn nữa, ngay cả người có quan hệ tốt với y là Mâu Ứng Khải trước đây đều kiên quyết đứng về phía Thái Trung Thiên, Thái Trung Thiên ủng hộ Dương Chí Thăng, Mâu Ứng Khải cũng ủng hộ.
Nhưng Mâu Ứng Khải hôm nay không ngờ lại bỏ phiếu trắng, còn Tằng Vân Nhàn trước giờ đều bỏ phiếu trắng thì tỏ rõ đứng về phía Lam Tồn Quân.
Khiến cho phương án trợ cấp hai triệu được Hội nghị thường vụ Thành ủy thông qua một cách thuận lợi. Tập kích rất bất ngờ làm Dương Chí Thăng trở tay không kịp, muốn dùng quyền bí thư để phủ quyết cũng không có cách nào.
Bởi vì Dương Chí Thăng rất tin vào năng lực nắm hội nghị thường vụ trong tay của mình, không có chút phòng bị nào.
Thấy ánh mắt Dương Chí Thăng lạnh như băng, Thái Trung cũng giả ngu, coi như không nhìn thấy vậy.
- Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Dương Chí Thăng vừa về đến văn phòng đã rống lên một tiếng. Lúc này phó Bí thư phân công quản lý kinh tế xây dựng gõ cửa.
Ngưu Đắc Toàn và Dương Chí Thăng là đồng minh, Dương Chí Thăng vẫn luôn ủng hộ của anh ta.
- Lão Dương, hôm nay hội nghị thường vụ thật là lạ.
Ngưu Đắc Toàn thở dài.
- Chúng ta ngồi đây vừa uống trà vừa tâm sự.
Dương Chí Thăng rất nhanh chóng kiềm chế cảm xúc, chỉ vào ghế nói.
- Lão Ngưu, ông nói xem, Dương Chí Thăng tôi có bạc đãi Thái Trung Thiên bao giờ không? Quả thực rất không phải, không ngờ không nói một câu nào đã đánh gục.
Có yêu cầu có thể nói, anh có quan điểm gì có thể trao đổi trước với tôi. Làm như vậy làm gì?
Tôi thấy vị đồng chí này, đã khinh thường người khác rồi.
Dương Chí Thăng vẫn không thể hoàn toàn ngăn cơn tức của mình.
- Ôi, người như thế chỉ là cây cỏ đầu tường. Có lẽ là họ Lam kia đã cho anh ta ưu đãi gì đó để giao dịch rồi.
Ngưu Đắc Toàn thở dài.
- Còn cả Mâu Ứng Khải cùng với Tằng Vân Nhàn nữa. Bỏ phiếu đồng ý.
Thật ra càng ngày càng kỳ lạ, hội nghị thường vụ giống như là gió bão nổi lên bốn phía. Không phải vài ngày thôi sao.
Hình như là không có động tĩnh gì lớn ảnh hưởng.
Dương Chí Thăng khá nghi ngờ khó hiểu.
- Tôi cũng thấy kỳ lạ, chuyện này hôm nay bất ngờ một chút.
Ngưu Đắc Toàn nói
- Ha ha, làm rất hay.
Diệp Phàm vỗ nhẹ bàn nói.
- Đúng vậy rất tốt, tôi có thể tưởng tượng được Bí thư Dương buồn bực cỡ nào. Xem ra, anh Diệp, anh đúng thật là khắc tinh của ông ta. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã làm cho ông ta buồn bực hai lần. Loại này buồn bực càng nhiều càng tốt.
Lam Tồn Quân cười ha hả.
- Trên đời này nói trắng ra điểm gì cũng không có, còn phải là vì lợi không thôi sao, ai cho lợi ích lớn, tự nhiên người ta sẽ lựa chọn anh.
Mà Thái Trung Thiên cùng Dương Chí Thăng nhiều nhất cũng chỉ là liên kết đồng minh tạm thời. Còn không chưa đến quan hệ bạn bè.
Đối với chúng ta mà nói thì cũng giống nhau có phải không? Không giống như quan hệ của hai chúng ta.
Diệp Phàm nói.
- Đó là đương nhiên, chúng ta là bạn bè, bọn họ không thể so sánh được.
Lam Tồn Quân nói.
- Có thể vượt qua thử thách mới là bạn bè chân chính, bạn bè cũng phân ra trình tự.
Diệp Phàm nói.
- Nếu Thái Trung Thiên có biểu hiện như thế, đây là phát tín hiệu, bảng này có phải là cũng nên bảo Tằng Vân Nhàn chuyển cho anh ta?
Lam Tồn Quân nói.
- Việc này, do quan hệ của cậu và Tằng Vân Nhàn cũng không tệ lắm. Cứ bảo anh ta cùng nhau ngồi một chút chẳng phải là tốt sao?
Diệp Phàm nói.
- Ừ, quyết định như vậy đi.
Lam Tồn Quân nói.
Hai ngày sau, ban Đảng phụ trách quy hoạch Hoành Không được thành lập. Người phụ trách Ban tổ chức Tỉnh ủy Điền Nam và Thiên Vân đều đến.
Mà lão Thái cũng từ Bắc Kinh đến cắt băng khánh thành.
- Thì ra là thế lão Dương ạ.
Ngưu Đắc Toàn nói xong hình như còn có chút che giấu một chút gì đó.
- Không phải là một ủy ban thành lập tạm thời thôi sao? Nói khó nghe chỉ là một lớp học thôi, có gì lạ.
Dương Chí Thăng vẻ ngoài vẫn bình tĩnh, đương nhiên Ngưu Đắc Toàn cảm giác được trong lòng ông ta không bình tĩnh.
- Thái Trung Thiên thay đổi rất nhanh, thành giảng viên, còn nói đây là liên quan đến xây dựng thực tế ở Hoành Không, ở công trường thành lập ủy ban Đảng.
Chính là muốn phụ trách xây dựng thực tế, nhóm học viên đầu tiên đều là nòng cốt.
Mà một khi những học viên này học xong, phải là các đảng viên tham gia quy hoạch xây dựng lần này.
Cứ như vậy thì to lắm, lần này tham gia quy hoạch đều là cán bộ Đảng viên lãnh đạo của Thành phố Hạng Nam, tập đoàn Hoành Không cùng với địa khu Giang Hoa.
Tiếp theo chính là các cơ quan, các đội công trình, toàn bộ phải mười nghìn người.
Thanh thế mở đầu Diệp Phàm đã tạo ra, Thái Trung Thiên là tổng hướng dẫn viên rất thoải mái.
Đài truyền hình cũng xuất hiện. Diệp Phàm hình như cho anh ta vinh quang rất cao.
Trong đại hội còn phát biểu, rất hăng hái.
Ngưu Đắc Toàn hừ lạnh nói.
Kỳ thật, Diệp Phàm có mời Thành ủy tham dự lễ thành lập. Nhưng Dương Chí Thăng đương nhiên là tìm cớ không đi.
Ngưu Đắc Toàn đương nhiên là muốn đi, bởi vì trương ban tổ chức hai tỉnh đều đến. Bình thường cơ hội gặp họ là không nhiều.
Nhưng, ông ta cùng Dương Chí Thăng thân thiết, mấy ủy viên thường vụ Thành ủy cũng không đi, sợ Dương Chí Thăng tức giận.
- Còn không chỉ mình anh ta, anh xem, Mâu Ứng Khải cũng muốn tham gia. Nhưng, lại còn dẫn them một số nhân viên tham gia lễ cắt băng. Trên danh nghĩa là tương trợ cục công an Hoành Không duy trì trật tự, trên thực tế là không phải thế.
Dương Chí Thăng nhịn không được nói lời thô tục.
Đúng lúc này, Ngưu Đắc Toàn nhận điện thoại xong vẻ mặt khá mất tự nhiên.
- Sao thế, có phải xảy ra cái gì ngoài ý muốn không?
Dương Chí Thăng hừ lạnh nói, rầm một tiếng, chén trà đổ ngổn ngang trên bàn trà.
- Ôi, Trưởng ban Kim Thụ Dương đến rồi.
Ngưu Đắc nói.
- Ông ta cũng đến? bình thường thôi, nếu không có tình cảm với nhà họ Kiều kia, có lẽ cũng không xuống đây để làm chỗ dựa cho con rể. Kim Thụ Dương chỉ là đại diện cho Kiều Viễn sơn thôi. Ông ta ngượng ngùng gọi ông ta đến đây.
Dương Chí Thăng tức giận đến mức sắp phun trào rồi.
- Diệp Phàm là con rể của Kiều Viễn Sơn?
Ngưu Đắc Toàn nhíu mắt, trước kia thật không biết tình huống này, Ngưu Đắc Toàn có chút hối hận.
- Con rể của Kiều Viễn Sơn thì sao?
Dương Chí Thăng nhìn Ngưu Đắc một cái.
- Đúng thế, nhà họ Kiều nổi tiếng, con rể cũng chưa chắc vinh quang. Nghe nói Kiều Viễn Sơn đã hao tâm tổn trí vì con, còn có thời gian lo cho con rể sao? Nhưng, hình như chưa nghe nói kết hôn?
Ngưu Đắc Toàn hỏi.
- Còn chưa kết hôn.
Dương Chí Thăng hừ nói, từ lần xấu mặt ở nhà họ Trữ, Dương Chí Thăng đương nhiên cũng đã hỏi thăm chi tiết về Diệp Phàm.
Sau mới biết không ngờ người này là con rể của Kiều Viễn Sơn. Lúc ấy thật đúng là có chút hối hận, nhưng sau này hối hận bị tức giận đè mất.
Địa điểm cắt băng khánh thành thật sự náo nhiệt.
Thái Trung Thiên làm tổng phụ trách phát biểu, đại diện đảng viên cơ sở phát biểu.
Kim Thụ Dương phát biểu, thành lập ủy ban Đảng là tốt, có thể tạo lực để thuận lợi tiến hành xây dựng Hoành Không. Đối với việc tăng cường xây dựng đội ngũ đảng viên phải phát huy.
Mà lão Thái cũng náo nhiệt nói nói, hai trưởng ban tổ chức tỉnh ủy hai tính cũng đáp lời. Đương nhiên tất cả đều khen ngợi, không có phê bình.
Nghi thức cắt băng náo nhiệt, rất thành công, ảnh hưởng cũng rất lớn.
Ngày 22 tháng giêng, năm mới càng đến gần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.