- Ôi…
Quyền Thiên thở dài không nói gì, Trương Vô Trần vẫn im lặng từ từ nhắm hai mắt lại.
- Ôi, sao lại thành ra như vậy?
Cung Khai Hà gác điện thoại xong, đập một cái xuống bàn trà, vẻ mặt hết sức thống khổ.
- Chẳng lẽ Trung Quốc thật sự không có người nữa sao, các cao thủ tiền bối của chúng ta đi đâu. Những người này, cả này chỉ biết luyện công và luyện công, lúc quan trọng không ngờ không ai thò đầu ra, những người này, có phải luyện nhiều choáng váng.
Kế Viễn cũng không nhịn được chửi chó má.
- Nói những câu này thì có tác dụng gì, trong lòng bọn họ nào có khái niệm đất nước. Chỉ biết có chính mình, tất cả đều là hạng người tư lợi.
Cung Khai Hà tức giận nói.
- Lão Cung, nhà họ Phí lần này thất bại đã thành kết cục đã định, ôi…
Kế Viễn thở dài.
- Việc này không đáng sợ, hiện giờ quan trọng là Diệp Phàm lên sân khấu, so sánh với cao thủ Hoành Đoạn Thiên Hà ngay cả Trương Vô trần đều đả bại dù là chỉ dùng một bàn tay, Diệp Phàm có phần thắng sao? Cao thủ như vậy một bàn tay đủ rồi, nội khí có thể thông qua bàn tay đi ra, trở thành vũ khí tấn công sắc bén lợi hại.
Cung Khai Hà nói.
- Tổ trưởng Cung, nhanh đến đó ngăn cản, Tổ đặc nhiệm A chúng ta không thể mất đi Diệp Phàm, hắn cũng quá xúc động, việc này rõ ràng là trứng trọi đá. Chuyện ngu xuẩn hắn cũng làm, nhanh chạy đến ngăn cản.
Kế Viễn nóng nảy.
- Muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762430/chuong-3138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.