- Không, Tuyết Tùng Liên cũng không phải là mục đích của tôi. Báo thù mới là quan trọng, bởi vì sư phụ chết không rõ ràng chính là mục đích của việc này.
Hơn nữa, mặc dù là Tuyết Tùng Liên được lấy trở về, nhưng là anh mang đến, không liên quan đến Ngô Tuấn tôi.
Tuyết Tùng Liên do anh quyết định phân phối. Thù này vừa báo, Ngô Tuấn tôi từ này về sau sẽ đi theo anh, trung thành một lòng.
Ngô Tuấn nói chắc như đinh đóng cột, dưới đôi mắt ưng, không giống như là nói dối.
Mộc Nguyệt Nhi vừa nghe, nhưng thật ra nhẹ nhàng thở ra. Chỉ sợ đến lúc đó Tuyết Tùng Liên này Ngô Tuấn muốn lấy về, Diệp Phàm khó giải quyết.
- Điền Ly Thu đến không được bao lâu, còn về phương diện kinh doanh thì đến lúc là quyết thôi.
- Ngay cả việc này anh cũng muốn trông nom sao?
Ngô Tuấn hỏi.
- Các anh đã quên một thân phận khác của tôi, nếu đến đây, nếu như trơ mắt mặc kệ thì thực xin lỗi. Điền Ly Thu là loại kinh doanh thổ phỉ, đã khiến nhiều người giận dữ.
Diệp Phàm nói, nhìn Xa Thiên nói
- Mở cửa, gọi Vương Triều vào đây.
- Kế hoạch của anh rất tốt.
Xa Thiên gật đầu mở cửa Vương Triều bước vào.
- Việc điều tra chuyện Thiết Phiêu Môn làm như thế nào? Có bao nhiêu cao thủ trong đó?
Diệp Phàm hỏi.
- Cao thủ không nhiều lắm, thân thủ nhị đẳng gồm hai mươi người. Đạt đến ngũ đoạn có ba người, là ba viên Đại tướng dưới tay Điền Ly Thu.
Anh cả có biệt hiệu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762367/chuong-3075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.