Vân Ngư mặt đỏ bùng, tay hướng về phía trước, đám sương xanh kia như mũi tên lao vào tim của Diệp Phàm. Xem ra lão hòa thượng này chắc chắn là muốn lấy mạng của hắn ta rồi.
- Một chút khói thế thì có sao, cút.
Đán Phi Tử tức giân, kêu gào, cả đám khói xanh kia đã bị nuốt vào trong. Không lâu sau đám sương tím lại lóe ra.
Không lâu sau...
Một người ăn mặc theo phong cách phương tay, đầu có một chiếc dây, quần áo bằng tơ lụa màu tím than.
Chân đi một đôi giày rơm, mà rõ ràng dưới cả lớp giày đó còn có cả tường vân.
Trong lúc đó Đán Phi Tử cũn ra vẻ thần bí, kiểu hóa trang đó cũng gần giống như kiểu Phật tổ Như Lai trong tivi đó.
Người này tai rất to, môi cũng dày, mũi thì cao, thẳng, nhìn rất rõ ràng từng góc cạnh.
Còn người đại sư Vân Ngư thì thô, thấy Đán Phi Tử ra khói tím than lão hòa thượng này liền khó coi.
- Tiền bối là??
Đại sư Vân Ngư hỏi, âm thanh đó Diệp Phàm cũng nghe thấy. Nghe noi những người thuộc cảnh giới thần tiên thì dùng thuật truyền âm.
Thuật truyền âm này chỉ có ông ấy truyền cho đối phương nghe thấy, nếu anh đứn ngay cạnh cũng không thể nghe thấy được. Còn lợi hại hơn công nghệ vô tuyến điện tử hiện nay, có chút giống như truyền âm thanh không dây có mật mã vậy.
- Đán Phi Tử.
Đán Phi Tử nói.
- Tiên bối là người thế nào với Diệp Phàm?
Vân Ngư hỏi.
- Đồ đệ đấy của ta không tồi chứ?
Đán Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762331/chuong-3039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.