Hơn nữa, tiếng chuông này có vẻ thật đụng là hiểu được suy nghĩ của hai người. Dần dần hai người nghe xong thấy mê, hơn nữa âm nhạc bắt đầu cuồng loạn cả lên.
- Thiên Mi. Diệp Phàm có chút mê loạn rồi, nhỏ giọng gọi.
- Anh Diệp
- Thiên Mi
- Anh Diệp
- Anh muốn
- Đến đây
Hai bóng người ôm lại với nhau, hai miệng cũng dán chặt vào nhau, thơm mát ướt át, say lòng người
Ai đó giở trò, ai đó dùng âm thanh phối hợp.
- Tỉnh lại! Diệp Phàm đột nhiên đẩy Nam Vân Thiên Mi hai người nhất thời tỉnh dậy.
- Anh là đồ khốn khiếp, anh đã làm trò gì vậy? Nam Vân Thiên Mi trừng mắt nhìn Diệp Phàm vừa sửa sang lại quân áo có chút sô lệch của mình
- Quần áo còn không cởi, còn có thể làm gì? Diệp Phàm hừ nói.
- Lưu manh! Nam Vân Thiên Mi mặt đỏ lên.
- Đừng nói, vừa rồi hai chúng ta đều thế. Động này có chút kỳ quái, cô xem, tiếng chuông gió này rất lạ. Hình như có thể mụ mị người ta, người này thiết kế như vậy có ý gì? Diệp Phàm nói.
- Ừ, trên vách đá này nhiều lỗ như vậy, chẳng lẽ chính là phối hợp với âm nhạc để mê hoặc người sao? Nam Vân Thiên Mi cũng không ngốc, một chút liền hiểu rồi nhìn bốn phía, ánh mắt hiện lên chút sợ hãi.
- Chúng ta gọt sạch những lỗ này xem còn có thể tác loạn sao? Diệp Phàm nói.
- Chẳng lẽ người này thiết kế như thế chính là muốn nam nữ dung hợp? Hình thành đường âm dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762326/chuong-3034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.