Trong lòng Diệp Phàm nhất thời mừng rỡ, bất chấp tất cả đi về phía lưng rùa, cảm thấy chỉ như vậy mới có chút an toàn. Dù sao nước có màu đen thật kỳ lạ, trong nước không bằng đại lục.
Đúng lúc này, không ngờ rùa đá nhanh chóng há miệng ra nuốt Diệp Phàm vào. Tốc độ rất nhanh, ngay cả cao thủ như Diệp Phàm cũng không kịp có phản ứng.
Xong rồi… Trong lòng Diệp Phàm kêu rên, cả người từ từ trượt vào bên trong.
Quái, bụng của rùa đá đúng thật là rất sâu, rơi lâu như vậy lại còn có chỗ xuống dốc. Dù sao cũng phải chết rồi, hắn nghĩ đã rơi vào trong dạ dày.
Vẫn trượt vào tiếp.
Ước chừng bảy tám phút mới dừng lại, một tiếng đập mạnh, Diệp Phàm rơi xuống một chỗ. Quay đầu lại nhìn, thấy hình như là một cửa hàng tạp hóa.
Mà lúc này một tên trượt tới, chắc là nhân viên phục vụ, bởi vì, trong mâm đang có đồ ăn, mà còn bốc hơi nóng hổi…
- Chào anh, dùng bàn như thế nào đây?
Tên kia nói.
Diệp Phàm ngẩng đầu lên nhìn, thiếu chút nữa phun ra toàn bộ thức ăn ngày hôm qua. Thứ nhất, người này rất không bình thường rồi. Đầu bẹt như bị cái thanh nẹp cứng kẹp lại, khiến cho bộ dạng trông rất xấu xí.
Mà chén đĩa đựng đồ ăn lại còn khủng khiếp hơn, hình như là bộ đội thái dương đen 731 Nhật mở quán cơm ở trong này.
Bởi vì tất cả thức ăn trong mâm đều là nội tạng người. Phổi, ruột người vẫn còn đẫm máu được đặt ở trong mâm trước mắt Diệp Phàm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762316/chuong-3024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.