Chương trước
Chương sau
- Đặc biệt qua thăm lãnh đạo của tôi, có vài việc muốn báo cáo vơi lãnh đạo một chút.
Diệp Phàm cười nói.
- Tôi đâu thể quản được cậu.
Bí thư Trần cười nói, ra hiệu mời Diệp Phàm vào phòng làm việc ngồi, hai người cùng đi vào trong ngồi.
- Sao lại không quản được, anh không thể không quản được.
Diệp Phàm cười nói.
- Ha ha, cấp trên chủ quản của các cậu là Ủy ban Nhân dân tỉnh. Tập đoàn Hoành Không các cậu không phải là cơ quan công an, Viện Kiểm sát hay Tòa án.
Bí thư Trần nói.
- Lực lượng công an của Tập đoàn Hoành Không chúng tôi chẳng phải là cấp dưới của các anh hay sao, vì thế việc này anh không thể không quản được mà.
Diệp Phàm nói.
- Ha ha ha…
Trần Chí Thuận bật cười, nói:
- Việc đó tôi cũng chẳng có thời gian mà đến quản các cậu. Theo lý mà nói thì cấp trên trực tiếp của lực lượng công an Tập đoàn Hoành Không các cậu phải là Sở Công an tỉnh đúng không nào.
- Nhưng anh lại là cấp trên của Sở Công an tỉnh.
Diệp Phàm cười nịnh.
- Ha ha.
Trần Chí Thuận cười hai tiếng rồi nói:
- Có việc gì cậu cứ nói thẳng ra xem nào.
- Còn không phải là việc của Trấn Hoành Không…
Diệp Phàm đem chuyện kể qua một lượt.
- Việc này xem ra cũng chỉ là một trấn mà thôi, nhưng, trên thực tế lại làm lớn chuyện lên. Vấn đề mấu chốt là Tập đoàn Hoành Không các cậu không có quyền quản lý của nhà nước. Việc này, có chút lẫn lộn đầu đuôi. Không phù hợp với chính sách của nhà nước.
Trần Chí Thuận nhíu mày nói.
- Thực ra thì có thể linh hoạt…
Diệp Phàm nói.
- Ừm, nói như vậy có lẽ cũng có chút lý lẽ. Chủ tịch Thái là ông chủ lớn nhất trên danh nghĩa của Hoành Không các cậu.
Trần Chí Thuận nói.
- Vì thế tôi đến tìm để xin anh ủng hộ.
Diệp Phàm cười nói.
- Đúng rồi, Bộ có sắp xếp công việc cho cậu không?
Trần Chí Thuận không trả lời, đột nhiên hỏi.
- Tạm thời vẫn chưa có, tuy nhiên, có lúc bọn họ lại tập kích đột ngột. Hơn nữa, chiến trường chủ yếu của tôi là ở Hoành Không này.
Gần đây bận đến mức không để nghỉ ngơi, đâu có rảnh để qua bên đó. Đương nhiên, khi nào Bộ gặp phải việc khó khăn sẽ thông báo cho tôi, tôi cũng là một thành viên của Bộ.
Đương nhiên cũng phải góp một tay vào đó chứ.
Diệp Phàm cười nói.
- Cũng đúng, Tập đoàn Hoành Không, thực sự là rất phiền toái.
Trần Chí Thuận gật đầu, cười nói:
- Thế này nhé, tôi còn có việc phải đi xuống dưới một chuyến. Việc này để sáng mai thảo luận với các vị trong Thường vụ một chút.
Ý của Trần Chí Thuận Diệp Phàm vừa nghe xong đã hiểu. Có lẽ là đã trả lời sẽ ủng hộ Diệp Phàm rồi. Đương nhiên, Diệp Phàm lại nợ người ta món nợ ân tình.
Sáng ngày hôm sau, Diệp Phàm đã đến chờ ở Tỉnh ủy.
9 giờ Chủ tịch Khúc bảo người gọi Diệp Phàm vào phòng họp.
Diệp Phàm chỉnh lại quần áo cho ngay ngắn, vẻ mặt bình tĩnh, ung dung bước vào.
- Ngồi đi đồng chí Diệp Phàm.
Ninh Chí Hoa ra hiệu cho Diệp Phàm ngồi vào chiếc ghế trống phía sau. Diệp Phàm vừa ngồi xuống. Chủ tịch Khúc liền nói:
- Tập đoàn Điện cơ Hoành Không các cậu đã lần lượt gửi tờ trình cho Tỉnh ủy và Ủy ban Nhân dân tỉnh, về vấn đề đưa Trấn Hoành Không vào quy hoạch của Tập đoàn Hoành Không, do Tập đoàn Hoành Không trực tiếp quản lý. Việc này cậu hãy nói với các đồng chí ngồi ở đây đi.
Diệp Phàm đứng dậy, trước tiên cúi chào một chút 13 vị uỷ viên thường vụ đang có mặt. Sau đó trình bày một lượt nội dung quy hoạch và yêu cầu của tập đoàn.
- Về việc này, cũng là đề tài thứ hai Hội nghị Thường vụ chúng tôi sẽ thảo luận. Tập trung vào đề xuất mà đồng chí Diệp Phàm thay mặt Tập đoàn Điện cơ Hoành Không đưa ra, các vị hãy cho ý kiến đi.
Chờ Diệp Phàm vừa nói xong Ninh Chí Hoà lập tức nói, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn mọi người một lượt nói tiếp:
- Tập đoàn Điện cơ Hoành Không các đồng chí ngồi đây đều đã nghe nói.
Hơn nữa trước mặt các vị mỗi người đều có một bản giới thiệu về Tập đoàn Điện cơ Hoành Không. Vấn đề của Tập đoàn rất nghiêm túc, tình hình rất không tốt.
Đã đến lúc muốn phá sản rồi. Tất cả việc này đương nhiên là do rất nhiều nguyên nhân tạo nên, đồng chí Diệp Phàm vừa đền Tập đoàn Hoành Không không lâu.
Thế này nhé. Đồng chí Diệp Phàm, trước hết cậu hãy nói qua một chút về tình hình của Tập đoàn Điện cơ Hoành Không với các vị lãnh đạo có mặt ở đây.
Phải thực sự cầu thị, không thể có bất kỳ sự khoa trương nào để các đồng chí ở đây hiểu thêm về tình hình thực tế của Tập đoàn Điện cơ Hoành Không.
Lời nói phía sau của Ninh Chí Hoà mới là lợi hại, đã “tâng bốc” Diệp Phàm một chút. Bởi vì thời gian này Tập đoàn Điện cơ Hoành Không đã là thành công mấy việc lớn.
Để Diệp Phàm nói trước Hội nghị Thường vụ, ít nhất là có thể khiến cho một số đồng chí uỷ viên thông cảm. Cảm thấy Tập đoàn Điện cơ Hoành Không đang trong quá trình hồi phục. Việc sát nhập Trấn Hoành Không là hết sức quan trọng.
Đồng chí Diệp Phàm đã lập nên được thành tích lớn, đây là đồng chí có năng lực. Tạo cơ sở cho việc tranh thủ sự ủng hộ thông qua phương án quy hoạch của Tập đoàn Hoành Không.
Vì thế Diệp Phàm cũng theo đó bò lên, đem một số việc lớn đã hoàn thành như Yến Nguyệt Than, Xưởng đóng tàu và Hiệp đồng với Tập đoàn Chính Hà kể ra. Đương nhiên việc này không phải là khoe khoang mà là đang làm bước đệm.
Đương nhiên, có vài đồng chí trong lòng cũng có vài ý kiến. Tuy nhiên, Ninh đại lão đã nói, ai cũng không thể đứng lên nói ra. Việc này đương nhiên không thể làm trái lại được.
Càng khiến cho Diệp Phàm vui mừng, hắn vừa nói xong, không ngờ Chủ tịch Khúc liền gật đầu nói:
- Tốt lắm, đồng chí Diệp Phàm thời gian gần đây đã làm được rất nhiều việc lớn.
Hơn nữa đều là những việc lớn có lợi cho việc hồi phục và phát triển của Tập đoàn. Hắn khiến cho bọn họ nhìn thấy khả năng vươn lên của Tập đoàn Điện cơ Hoành Không.
Hoành Không có thể vươn lên, nói thực Chủ tịch tỉnh Thiên Vân tôi sẽ vui mừng nhất. Đồng chí Diệp Phàm đã làm giảm đi gánh nặng cho Uỷ ban nhân dân tỉnh Thiên Vân.
Về điểm này, tôi bức thiết hy vọng có thể sớm trở thành hiện thực. Vì thế có thể ủng hộ bọn họ thì chúng ta phải ủng hộ hết sức.
Giúp bọn họ chính là chúng ta tự giúp mình, giúp tỉnh về tài chính, giúp hơn 10 nghìn công nhân và rất nhiều gia đình.
Cũng là tạo ra nhiều hơn của cải cho thành phố Hạng Nam, giảm bớt gánh nặng về việc làm…
Sự khen ngợi này thật đúng lúc, Khúc đại lão người ta đã khen ngợi trước hội nghị rồi, việc này, có phải là ông ta ám chỉ đã đồng ý với đề nghị của Tập đoàn Điện cơ Hoành Không rồi không?
- Ha ha, đồng chí Diệp Phàm thực sự vẫn còn có biện pháp. Tuy nhiên, việc này cũng chỉ là vừa mới bắt đầu.
Mặc dù đã ký kết những hợp đồng như bãi Yến Nguyệt và Xưởng đóng tàu Phi Không nhưng cũng chỉ là mới vào giai đoạn khởi động.
Có thể thấy hiệu quả hay không thì còn phải chờ biểu hiện của công việc sau này mới nói được, đó chính là có thể kiếm được tiền hay không.
Huống chi khi bắt đầu xây dựng thì cũng phải cần có thời gian để khảo sát. Phải từ 3 đến 5 năm mới có hiệu quả.
Tập đoàn Hoành Không có thể kiên trì được 3 đến 5 năm sau không, vấn đề này tương đối lớn. Đáng để các đồng chí ngồi đây phải suy nghĩ cho kỹ.
Đồng chí Bí thư Đảng uỷ phụ trách công tác quần chúng Kim Nhân Viễn thản nhiên nói.
- Đúng vậy, Bí thư Kim nói rất đúng. Mấu chốt không phải là đặt nền móng, mà là sau khi hoàn thành có thể đơm hoa kết trái hay không.
Hãy lấy bản thân Tập đoàn Điện cơ Hoành Không mà nói, trước kia khi mới thành lập cũng thực sự đã rất phát triển trong một thời gian, khi đó Tỉnh đã kỳ vọng rất lớn vào Tập đoàn Hoành Không.
Tuy nhiên, bây giờ thì thế nào, đã rơi vào hoàn cảnh vô cùng lúng túng. Không thể không khiến chúng ta phải suy nghĩ. Bài học trước đó chúng ta không xem xét không được.
Phó Chủ tịch thường trực Bố Hoa Thanh gật đầu nói.
Diệp Phàm biết rằng, người này không phải là muốn phản đối đề xuất của mình, mà chỉ là muốn để cậu em vợ Chu Đống thể hiện mà thôi.
Xem ra, sự cản trở thực sự không nhỏ. Nhân vật số ba và số năm của tỉnh uỷ dường như đã có sự chuẩn bị liên thủ.
Lực lượng này dù là Ninh đại lão cũng phải suy nghĩ một chút về sự lại hại trong đó.
- Ha ha, người ta nói, sự khởi đầu thuận lợi đã dự báo một nửa của sự thành công. Có sự khởi đầu thuận lợi thì tốt hơn nhiều so với sự khởi đầu không tốt.
Hơn nữa, bãi Yến Nguyệt mặc dù vị trí địa lý đặc thù như vậy, nằm ở vị trí trọng tâm trong khu Thương mại Hoành Đô mà tỉnh Việt Đông đang làm, chỉ về vị trí địa lý thì đã là sự ưu đãi của thiên nhiên rồi.
Năm nay Tập đoàn Hoành Không có tình cảnh như thế này là đáng chúc mừng. Còn Trấn Hoành Không sát nhập vào Tập đoàn Hoành Không, phương án này cũng tương đối thích hợp.
Nếu không, như đồng chí Diệp Phàm nói, vì sự khúc mắc mà Trấn Hoành Không khiến cho Tập đoàn Hoành Không không được yên ổn thì còn làm được việc gì nữa?
Còn nói gì đến phát triển, Bước khởi đầu này đã khiến cho Tập đoàn Hoành Không rơi vào tình hình khó khăn, Tập đoàn Hoành Không nói thế nào cũng là “Con” của chúng ta.
Từng đồng chí chúng ta ngồi đây ai cũng phải chuẩn bị tư tưởng dang tay ra mói đúng.
Bí thư Đảng ủy Công an Trần Chí Thuận quả nhiên nói đỡ cho Diệp Phàm.
- Ừm, một số đồng chí địa phương không hiểu rõ tình hình khó khăn của Nhà máy, nhưng cũng nên thấy được hoàn cảnh hiện tại của Tập đoàn Hoành Không.
Lẽ nào vẫn thực sự muôn ép Tập đoàn Hoành Không vào ngõ cụt sao? Đương nhiên, giữa chính quyền địa phương với Tập đoàn Hoành Không có mâu thuẫn, có khúc mắc, cũng chỉ là khúc mắc về lợi ích mà thôi.
Nhưng, chúng ta phải nhìn xa một chút. Một khi đưa Trấn Hoành Không cho Tập đoàn Hoành Không trực tiếp quản lý, tương lai Tập đoàn Hoành Không sẽ phát triển.
Được lợi đầu tiên chẳng phải là chính quyền địa phương hay sao? Còn hơn 10 nghìn công nhân kéo theo 30, 40 nghìn người nhà bên phía Tập đoàn Hoành Không, nói thẳng ra chẳng phải cũng là người của địa phương hay sao.
Cũng đồng nghĩa với Tập đoàn Hoành Không đã giải quyết khó khăn cho địa phương. Nếu Hoành Không thực sự phá sản, phiền toái không chỉ là Tập đoàn Hoành Không và Ủy ban nhân dân Tỉnh, lẽ nào địa phương không phải gánh chịu?
Trưởng ban Thư ký tỉnh ủy Đỗ Kiếm nói, ông là người kiên quyết ủng hộ Ninh đại lão.
- Xí nghiệp quản lý chính quyền, đây là đạo lý kiểu gì? Thế chẳng phải Tinh ủy, ủy ban nhân dân tỉnh chúng ta cũng phải do một Xí nghiệp trung ương quản lý sao.
Chính sách của Đảng đã gửi xuống rồi. Nhà máy và nhà nước phải tách ra. Bây giờ đã làm được tương đối rồi, trước kia nói là chính phủ can thiệp vào Nhà máy, như thế thì rất không tốt.
Bây giờ thì sao, lẽ nào lại muốn đảo ngược lại, để cho Nhà máy can thiệp vào công việc của chính phủ sao? Việc này căn bản là đầu đuôi lẫn lộn.
Lẽ nào có thể tốt đến địa phương nào, không thể được các đồng chí ạ!
Phó Bí thư Kim dứt khoát.
- Không sai, để Tập đoàn Hoành Không quản lý trấn Hoành Không, vừa không hợp lý cũng không hợp pháp, làm trái quy định. Chúng ta ngồi đây đều hiểu rõ điều này, việc này căn bản không cần phải thảo luận.
“Dập tắt” ngay mới phải. Hà tất đặt lên đây để lãng phí lời lẽ như vậy. Nếu thực sự thông qua phương án này.
Cấp trên hỏi chúng ta lấy lý do gì để giải thích việc này?
Bố Hoa Thanh cũng mạnh mẽ phản đối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.