- Cô muốn người nào vậy, người ta là tỷ phú bà sẽ coi trọng kẻ thô như lão Diệp tôi đấy. Diệp Phàm nói.
- Anh không thô, vóc người không phải hết sức tốt sao, anh lại là cao thủ, cao thủ hơn nữa thân phận của anh, khí chất đó đi ra.
Chỉ cần thế nhất định là có hàng đàn phụ nữ chờ trước cửa. Tuy nhiên, tuy tôi nói mặc kệ chuyện của anh.
Cũng không so đo danh phận gì, nhưng tôi hi vọng anh không cần lạm tình không cần làm nhiều lăm, mệt người. Lạc Tuyết nói.
- Trước mặt chỉ có cô và Viên Viên hai người, tình cảm của tôi rất trung thành đấy. Diệp Phàm nói dối, sau đó nói thêm: - Được, anh ôm một cái, cô gái của anh, ha ha ha
Đương nhiên, ban đêm Diệp Phàm dùng phép trễ thuật thiếu chút nữa biến Lạc Tuyết Phiêu Mai thành một con chó cái mới làm cho cô mềm người.
- Anh Diệp, Đổng Oanh Oanh nói có lý, chỉ dựa vào ba trăm triệu của em không thể nào biến khu Yến Nguyệt lớn như vật thành một khu du lịch của Việt Châu. Các anh còn phải đầu tư ít nhất ba trăm triệu mới đủ, khoản tiền này anh lấy ở đâu? Cả người toàn mồ hôi, sau khi thỏa mãn cực độ Lạc Tuyết cứ để cả người trần truồng như vậy bám vào ngực Diệp Phàm giống như một con bạch tuộc.
- Đây là vấn đề lớn, Tuy nhiên, tôi nghĩ, một khi chuyện kinh doanh của Hoành Đô công bố ra ngoài, chúng ta có thể dùng khu đất Yến Nguyệt để vay vốn. Hoặc là cùng người thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762215/chuong-2923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.