- Hì hì.
Phí Hương Ngọc nhịn cười không ra tiếng?
- Dù sao cũng phải cho phí cực nhọc chứ ạ.
Diệp Phàm cũng thêm một câu.
- Không có, một chút cũng không có. Mà tôi nói cho cậu biết, tiền lương ăn tết của Hoành Không chỉ phát một nửa. Ngày trước còn nợ lương công nhân mấy tháng tôi không rõ. Nhưng nghe nói nếu tính ra thì cũng phải đến mười mấy tháng rồi.
Ninh Chí Hòa nói, Diệp Phàm đột nhiên hít một hơi lạnh.
Hắn thốt lên:
- Mười mấy tháng, không phải là hơn một năm rồi sao. Lương mỗi người cứ tính là 20 triệu, thì tức là khoản tiền đó phải tới vài trăm triệu cơ á, ngay cả tiền lương còn chưa phát thì bảo hiểm lao động coi như cũng chẳng có, tổng cộng lại, trời ơi, một con số trời bể.
Diệp Phàm làm ra vẻ thảm hại.
- Đấy là sự thật, chúng ta là người một nhà nên ta không giấu cậu gì.
Ninh Chí Hòa gật đầu, trầm lắng một chút, rồi nói:
- Tiểu Diệp, không để cho cậu nghỉ ngơi mà lại gọi cậu đến ngay đây là có nguyên nhân của nó. Vừa mới có một thông tin, một thông tin rất xấu. Công ty của cậu bị người ta lừa mất mấy chục triệu. Số tiền đó là khoản ăn Tết xong vừa vay từ ngân hàng.
- Cho nên, chú gọi cháu nhanh đến là để giải quyết việc này đúng không ạ?
Diệp Phàm hỏi, nét mặt cũng rất ngưng trọng.
- Đúng, lập tức xử lý.
Ninh Chí Hòa quyết đoán nói.
- Rốt cuộc là chuyện gì vậy chú Ninh?
Diệp Phàm hỏi.
- Việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762087/chuong-2795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.