Ba phút, hoa tay đã được hoàn thành. Đường Thành nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm gật đầu Đường Thành bắt tay in mẫu vân tay.
Diệp Phàm cùng Vương Nhân Bàng đều đã chuẩn bị xong để bất cứ lúc nào tấn công.
Bởi vì vân tay nếu không phù hợp thì ai biết cửa ngầm này liệu có một mũi tên đột nhiên bắn ra không?
Nếu như là cái bẫy rất có thể sẽ có việc này. Nếu không phải là bẫy thì càng có khả năng có thiết kế như vậy. Bởi vì Dạ Đương phải để phòng khi y không ở đây có người đột nhập vào.
Hiện giờ công nghệ cao phát triển rất mạnh, việc bố trí ám khi so với người xưa cũng hiện đại hơn.
Ám khí của người cổ đại có thể dùng nước hoặc thủy ngân và một số vũ khí khác còn người hiện đại dùng những thiết bị cơ giới hiện đại. So với các thiết bị ngày xưa thì dễ dàng hơn nhiều.
Có lẽ chạm vào một tia hồng ngoại đã có thể bắn đạn được rồi.
- Sao lại không có động tĩnh gì vậy?
Đường Thành bận đổ mồ hôi trán bên kia không ngờ không có chút động tĩnh.
- Nhất định là vân tay không phù hợp với yêu cầu, hoặc là còn có bố trí nào khác.
Dù sao thiết bị công nghệ cao này cũng không thể làm cho vân tay hoàn toàn giống nhau.
Chỉ tương tự mà thôi, hơn nữa, tôi nghĩ Dạ Đương là cao thủ, khi dùng vân tay mở cửa không biết có phải dùng cả nội khí không.
Vương Nhân Bàng tìm ra lý do để châm chọc Đường Thành.
- Nếu phải suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762021/chuong-2729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.