Lạc quan nhất là hy vọng cuộc phẫu thuật thành công, thì sau này Không Trạch Nhất Lang cũng chi là một người tàn phế trên giường.
Hồ Tuấn Thuyên trầm âm, nói.
Thế này thì đúng là phiền to rồi, Không Trạch Bản Tú là một đại sư hạng nhất về
Nghe nói được mệnh danh là Thái Sơn Bắc Đẩu ở Nhật Bản. Thế lực nhà họ rất hùng hậu, giờ anh lại làm cho cháu lão ta tàn phế.
Thù này đúng thật là lớn. Từ nay về sau lúc nào cũng phải đề phòng chẳng may lão ta đánh lén anh.
Hiện hai thuộc hạ của anh đều đã bị trọng thương, tôi nghĩ hãy để họ trở về trước.
Còn anh hãy điều mấy cao thủ trong bộ lạc tới. Bằng không, thì anh cũng phải cẩn thận.
Kiều Nhuế Vô Khinh đương nhiên là rất lo lắng, gần đây cùng ăn nằm với Diệp Phàm nên cũng có chút tinh cảm.
Thế nào tù trưởng, giờ anh có thể suy nghĩ lại xem có cần tập đoàn Trang Chu chúng tôi cho người ra bảo vệ anh không.
Yên tâm, có những thuộc hạ của tôi cộng thêm cả những con rắn độc này thì Không Trạch Bản Tú cũng không dễ dàng mà ra tay đâu.
ít nhất, khi lão ta muốn làm chuyện bất lợi cho anh thì chúng ta cũng sẽ biết tình hình
trước.
Hồ Tuấn Thuyên đúng là một người xấu, đúng là ngựa quen đường cũ. Mà mặt cũng không đò, tìm cũng chẳng phải thót lên.
Lúc này mà anh còn nói ra những lời này sao, Hồ Tuấn Thuyên, tôi đang nghi ngờ không biết anh có phải người máu lạnh không đấy.
Kiều Nhuế Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762008/chuong-2716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.