- Cô tự cho mình là món hàng đúng không? Hồng phách thiên chân thì làm sao chứ? Không phải cũng chỉ là quần áo sao? Bố có thèm vào, cứ nằm mơ đi Chu Na. Nếu không phải trong lúc mê loạn, cô đang nằm trên giường Lam gia tôi cũng không thèm chú ý đến cô đâu. Cô cứ thử hỏi mọi người xem, con trai thứ ba của Tân Môn Lam Tồn Quân tôi là nhân vật thế nào chứ. Ở Trung Hoa, những cô gái khóc muốn lên giường với tôi có mà cả biển người. Cô vẫn tự cho mình là tiên nữ giáng trần sao.
Đồng chí Lam cũng tức giận điên lên, nói một đống ra.
- Anh là tên khốn kiếp, tôi không để yên cho anh đâu!
Chu Na tức giận đến mức môi run lên, chỉ vào Lam Tồn Quân nói không hết lời.
- Không để yên thì cô sẽ làm gì chứ, tôi sợ cô chắc?
Không ngờ Lam Tồn Quân mỉm cười một cách bỉ ổi.
- Anh… Anh…
Chu Na nóng nảy.
- Được rồi, chúng ta đi mau thôi, sau khi rời khỏi đây các người cứ đấu miệng thoải mái.
Diệp Phàm muốn đi khoát tay.
- Chờ một chút, nếu phải đi, các anh cũng phải kiếm ít đồ rồi hãy đi.
Lúc này, không ngờ Chu Na bình tĩnh trở lại, cắn môi nói.
- Cô có ý gì thế?
Lam Tồn Quân hỏi.
- Tôi biết Tông Vô Thu có mấy người vợ, thời gian trước ông ta lục soát cầm trở về một thùng hàng. Nghe nói tất cả đều là đồ ttrang sức cổ rất quý báu. Cách đây không xa có một phòng trưng bày. Nghe nói còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761750/chuong-2449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.