Quái, chẳng lẽ Tông Vô Thu không biết mệt, anh xem kìa, ông ta vẫn còn đứng ở hiện trường. Bọn họ đang làm gì đó, anh nhìn cửa hang Xà Quật một chút đi, hình như bọn họ đang đứng canh gác rất đông thì phải. Đúng rồi, chẳng lẽ bọn chúng muốn phong tỏa hang động này. Tuy nhiên, nếu cứ như vậy thì giáo Tam Độc có thể gặp nhiều đau đớn hơn. Mà Sửu Vô Đoan cũng sẽ không chết ngay, lúc này Tam Độc giáo muốn đề phòng, khác nào bom không hẹn giờ.
Diệp Phàm nói.
- Nếu đổi lại là tôi và anh chắc cũng chỉ có thể như thế, không dám tiến vào vì không đánh lại được lão ta. Thả lão ta ra chắc toàn bộ Tam Độc giáo sẽ phải dừng trò chơi rồi. Cho nên, giải quyết dứt điểm Sửu Vô Đoan còn quan trọng hơn nhiều so với việc giải quyết chúng ta. Tuy nhiên, nếu cho chúng ta chạy trốn chắc sau này căn cứ của Tam Độc giáo phải thay đổi một lần nữa.
Vương Nhân Bàng nói.
- Không xong rồi giáo chủ ơi, phía trái hang động đột nhiên có một tiếng vang lớn, hơn nữa lại còn có vẻ như rung lên sắp vỡ
Lúc này, một tín đồ Tam Độc giáo đứng ở phía phải Xà Quật có chút hoang mang kêu lên.
- Sao lại thế này?
Tông Vô Thu khẩn trương dẫn người tới.
- Không được rồi, trong này chẳng lẽ có kiểu sườn động nhỏ hay kẽ hở nham thạch mà chúng ta không phát hiện ra. Hiện tại lão già kia đã phát hiện ra và đánh xuyên qua chúng.
Tông Phù Phong nói.
- Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761748/chuong-2447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.