- Kể cả để cho rắn ăn cũng không thể để lão bắt được, chúng ta đi vào nhanh thôi.
Vương Nhân Bàng cũng buồn rầu quát.
- Đi xuống dưới!
Diệp Phàm gật đầu nói:
- Tôi đi đầu, Thiên Thông đi tiếp, Nhân Bàng và Tiểu Lan cản phía sau. Vừa mới đi xuống dưới hơn mười mét, những âm thanh xì xì quái dị truyền đến, mọi người dùng sức mạnh để quan sát lập tức đều hít một hơi thở sâu, tất cả đều cảm giác da đầu run lên. Bởi vì phía trước cách họ hơn mười mét không ngờ rắn bò đầy. Những con rắn này lổm ngổm, cả lũ đều đang phát ra tiếng xì xì đáng sợ kia. Cảnh tượng thật sự khá dọa người. Diệp Phàm quan sát một hồi nói:
- Các cậu xem, ở giữa có một con rắn màu đó rất lớn, có lẽ đó là con đầu đàn rồi. Bắt giặc bắt vua, bắt rắn chúa thì dễ làm thôi.
- Ừ, con rắn này bề ngoài thật khó nhìn. Trên đầu giống như xếp đống gỗ, gập ghềnh không nói, hơn nữa trên đó còn đầy những bong bóng màu đó, so với con cóc còn xấu hơn.
Vương Nhân Bàng gật gật đầu.
- Rắn càng xấu lực tấn công càng mạnh.
Đúng lúc này giọng của của người sau lưng đội viên dự bị vang lên.
- Xa Thiên cậu đã tỉnh?
Diệp Phàm ra hiệu cho đội viên dự bị buông Xa Thiên xuống. Bởi vì trên người Xa Thiên bị diệp phàm dùng Lôi âm cương chỉ phong tỏa cũng không sợ y làm chuyện gì.
- Ôi, hôm nay tôi dừng trong tay các anh, rất thoải mái. Xa Thiên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761734/chuong-2433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.