-Xa Thiên, đây là sai lầm về mặt nhận thức và lí giải của cậu. Kỳ thật tại sao gọi là độc nhân, đó là vì sau khi luyện thành công, độc sẽ tập hợp thành nọc độc ở trong đan điền của cơ thể họ.
Giống như trong cơ thể cậu tái sinh thành đan điền độc có thể đựng nọc độc, giống với túi độc của độc cầu xà, cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.
Mà bình thường nọc độc được dấu trong đan điền độc, bên ngoài cơ thể độc nhân lại không có độc, ngay cả sau khi bị cậu giết chết, ăn thịt của anh ta cũng không sao, chỉ cần không làm vỡ túi độc là được.
Tông Vô Thu nói.
-Thế nếu như chúng ta cũng có thể luyện ra đan điền độc không phải là cũng giống nhau sao?
Xa Thiên hỏi.
-Không hề giống nhau.
Tông Vô Thu khoát tay, nói,
-Để luyện thành Đan điền độc, phải có thân thể có thể kháng mọi lọai độc.
Cái này chỉ có độc nhân mới có thể làm được, nếu như chúng ta đem đan điền độc của độc nhân chuyển lên người chúng ta, cậu vẫn là vô dụng.
Bởi vì, nếu như khi cậu dùng nọc độc của đan điền độc đi công kích kẻ thù, nọc độc kia chẳng phải là phải đi qua kinh mạch trên người chúng hai chúng ta à.
Kinh mạch của chúng ta căn bản là không chịu nổi thứ độc lợi hại do đan điền độc tinh luyện ra. Cho nên tự thân chúng ta khó bảo toàn tính mạng huống chi là thi triển độc công.
Mà cơ thể độc nhân có thể chất đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761726/chuong-2425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.