- Có mấy lần em Ninh muốn chết, nhưng, được tôi khuyên nhủ.
Tô Phương nói.
- Tha Hồng có thứ nó thích ăn nhất hay không?
Diệp Phàm hỏi.
- Đúng là vừa khéo, Tha Hồng cũng thích ăn thỏ bọc rắn, cùng sở thích với Tài Nhạ. Thỉnh thoảng Tài Nhạ vui vẻ sẽ thưởng Tha Hồng thỏ bọc rắn còn thừa. Có điều, thỏ bọc rắn cũng rất quý, bởi vì thỏ và rắn Tài Nhạ yêu cầu cũng rất đặc biệt. Mà chế biến cũng rất phiền toái, cho nên, cũng không dễ làm.
Tô Phương nói.
Diệp Phàm lần ra được người mình một thứ gì đó lập tức nhét vào miệng Tô Phương, tên này ra vẻ hung hãn nói:
- Đây là độc dược đặc chế của Ngũ Độc giáo chúng tôi, ngay cả Tông Vô Thu có khi cũng không giải được. Cô nếu như có thể thành thật một chút phối hợp với tôi, diệt được bọn chúng rồi tôi sẽ mang mấy người các cô ra ngoài. Nếu như không thành thật, các cô muốn chết tôi cũng không muốn nói nữa.
- Tôi sẽ phối hợp với các anh, các anh nói lời phải giữ lấy lời, tôi yêu cầu anh lấy danh nghĩa mẹ mình ra để thề độc. Bằng không, anh giết tôi cũng vô dụng. Tô Phương tôi tuy chỉ là một cô gái bình thường nhưng cũng không thích sau khi chuyện thành công bị người ta "Được chim quên ná, đặng cá quên nơm".
Tô Phương nói rất kiên quyết, Diệp Phàm có chút khâm phục cô gái này.
Không còn cách nào khác, Diệp Phàm đành phải lấy danh nghĩa mẹ mình ra để thề độc.
- Có nhiều người chỉ coi lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761718/chuong-2417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.