- Bí thư Diệp muốn thế nào mới bằng lòng cho tổ điều tra rút đi? Hôm nay Khải Mai đến đây vì việc này. Bí thư Diệp có thể ra điều kiện.
Phượng Khải Mai hỏi.
- Rất đơn giản, sau khi làm rõ sự việc tổ điều tra sẽ rút khỏi mỏ than Hải Sơn.
Diệp Phàm cũng trả lời.
- Bí thư Diệp có phải cảm thấy hầm mỏ số 7 mỏ than Hải Sơn có vấn đề hay không? Cho nên, lần này tổ điều tra mới đặt trọng điểm lên hầm mỏ số 7?
Phượng Tứ đang rót trà hỏi.
- Tôi không phải tổ điều tra, điều tra thế nào là việc của bọn họ. Tôi không can thiệp vào công tác điều tra bình thường của tổ điều tra.
Diệp Phàm nói.
- Vậy được rồi, chúng tôi thừa nhận hầm mỏ số 7 đúng là có vấn đề.
Phượng Khải Mai bất đắc dĩ nói, liếc anh họ Phượng Thảo Thiên một cái.
- Chắc là từng xảy ra tai nạn hầm mỏ phải không?
Diệp Phàm thản nhiên hừ nói, quả nhiên, ba người Phượng gia đều tỏ ra kinh ngạc.
Phượng Thảo Thiên đỏ mặt, sau khi ấp úng một lúc, người này tự cổ vũ mình, nói ra chuyện mỏ than Hải Sơn.
- Hừ, mạng người là vô giá, các người lại coi như cỏ rác. Phượng Thảo Thiên, ngươi đúng là tên khốn kiếp!
Diệp Phàm lạnh lùng hừ nói, giọng nói cực kỳ lạnh lẽo.
- Cụ tổ nghe được chuyện này, đã phạt anh Hai Phượng Thảo Thiên về nhà quay mặt vào tường suy nghĩ một năm.
Phượng Tứ có vẻ hơi xấu hổ, nói.
- Quay mặt vào tường suy nghĩ một năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761557/chuong-2256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.