- Haha, không biết chơi quyền thì đừng chơi, tránh chuyện tôi làm mất mặt Phượng gia.
Diệp hàm cười nhạt một tiếng, tiện tay cầm chén trà trên tay ném tới.
Bá…
Sau một tiếng giòn vang, thân mình Phượng Lôi bổ nhào về phía trước, té lăn quay ở góc phòng.
- Đây là giáo huấn anh một chút thôi. Mễ Nguyệt là Trưởng ban thư ký Thành ủy, không phải là hạng người các anh có thể tùy tiện ức hiếp.
Diệp lão đại hừ lạnh một tiếng, đột nhiên giơ tay vẫy một cái hướng về chiếc bao tải bọc Mễ Nguyệt, khiến cho ba người Phượng gia ngạc nhiên hết sức.
Bao tải bọc thân hình cao gầy của Mễ Nguyệt cách xa Diệp Phàm ba mét không ngờ tự động bay lên. Tay Diệp Phàm cứ như có gắn máy hút bụi cao cấp vậy, không phát ra bất cứ tiếng động nào mà hút được cả bao tải đựng người về phía mình.
Ầm một tiếng.
Bao tải trong tay Diệp Phàm như tờ giấy mỏng lập tức rách toạc thành hai mảnh.
- Bí thư Diệp, tôi…
Mễ Nguyệt vẻ mặt hưng phấn, chân mềm nhũn, không ngờ ngã xuống ngực Diệp Phàm.
- Cô cứ vào giường tôi nằm trước đi, cũng không thể để lộ "cảnh đêm xuân". Chúng ta cũng phải giữ chút gì cho riêng mình chứ, đúng không nào?
Diệp Phàm giơ tay vỗ nhẹ vai Mễ Nguyệt.
Mễ Nguyệt mặt đỏ lên, lập tức nổi hứng phong tình. Không ngờ cô liếc Diệp Phàm một cái, bước mấy bước tới trước giường, lấy chăn đắp che lên người.
- Bí thư Diệp, mời.
Phượng Tứ đột nhiên cầm chén trà lên đẩy về phía Diệp Phàm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761549/chuong-2248.html